TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 2B: BẢY PHỤ QUỐC - Trang 88

không phải vậy sao? Hắn đã bỏ chạy theo hướng ngược lại, không phải vậy
à? Giờ hắn cũng sẽ bỏ chạy nếu hắn nhận ra điều gì có lợi cho hắn.”

“Anh cứ nói thế, nhưng có thể thằng nhóc biết điều gì đó mà chúng ta
không biết, và có khi chính chúng ta mới là người phải chạy ấy...”

Đúng đấy, Arya nghĩ. Đúng, các ngươi mới là người phải chạy, các ngươi
cùng Lãnh chúa Tywin, Núi Yên Ngựa, Ser Addam, Ser Amory, và Ser
Lyonel ngu ngốc, tất cả các ngươi tốt nhất nên cao chạy xa bay trước khi
anh trai ta giết chết các ngươi, anh ấy là người Nhà Stark, anh ấy có phần
sói nhiều hơn phần người, và ta cũng vậy
.

“Chồn.” Giọng Weese vỡ ra như tiếng một chiếc roi da. Cô không biết hắn
ở đâu chui ra, nhưng đột nhiên hắn đứng đó ngay trước mặt cô. “Đưa nó
cho ta. Ngươi mất nhiều quá thời gian vào việc này rồi đấy.” Nói đoạn hắn
giật phắt thanh kiếm từ trên tay cô và dùng mu bàn tay tát cô một cái như
trời giáng. “Lần sau nhớ nhanh nhẹn hơn đấy.”

Trong một thời khắc, cô dường như đã biến thành con sói, nhưng cái tát của
Weese đã lấy đi tất cả, chẳng để lại gì ngoài vị tanh của máu trong miệng
cô. Cô đã cắn phải lưỡi khi bị đánh. Cô căm ghét hắn vì điều đó.

“Ngươi muốn bị đánh nữa hả?” Weese nạt nộ. “Ai cho ngươi nhìn xấc xược
như vậy? Xuống hầm ủ rượu và nói với Tuffleberry là ta có hai mươi tư
thùng cho ông ta, nhưng tốt nhất ông ta hãy cử người đến lấy hoặc ta sẽ cho
ai đó khác cần chúng hơn.” Arya nhận lệnh, nhưng như vậy vẫn chưa đủ
nhanh nhẹn đối với Weese. “Ngươi chạy nhanh chân lên, nếu tối nay vẫn
muốn được ăn,” hắn hét và quên mất những lời hứa về con gà trống thiến
giòn tan béo ngậy. “Và đừng có mà bị lạc nữa, nếu không ta thề sẽ đánh
ngươi nhừ tử.”

Không có đâu, Arya nghĩ. Ngươi sẽ không đánh ta được nữa đâu. Dù vậy
cô vẫn chạy thục mạng. Các cựu thần phương bắc chắc hẳn phải dẫn bước
cho cô. Được nửa đường tới hầm ủ rượu, khi đang đi dưới chiếc cầu đá
cong cong nối giữa Tháp Góa Phụ và Tháp Giàn Thiêu, cô nghe thấy tiếng
cười khàn khàn như tiếng gầm của thú. Rorge xuất hiện ở một góc rẽ với ba
người đàn ông khác, chiếc huy hiệu nhân sư của Ser Amory được khâu đính
trên ngực áo bên trái. Khi nhìn thấy cô, hắn dừng lại và cười toe toét, khoe
cả mồm răng nâu xỉn và vặn vẹo bên dưới tấm chắn bằng da hắn thỉnh
thoảng vẫn dùng để che đi cái lỗ trên mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.