TUỔI 17 - Trang 161

- Đó là gọi ngắn gọn... Bản tin gọi là “Chúng ta hãy học tập sao cho đẹp”

- thầy giáo giải thích. - Có người cho rằng tên gọi như vậy có chứa đựng
một cái gì đó có vẻ tiểu tư sản...

- Thế còn ý kiến anh thì sao?
- Tôi cho là thế nào thì sau này sẽ rõ!
Và một lần nữa Constantin Sergheevich phải dằn lòng nén giận.
- Có những vấn đề tôi từ chối thảo luận một khi chưa biết rõ quan điểm

của người đang nói chuyện với mình, - anh nói đứt quãng, gần như theo lối
nói quân sự, - và thêm vào đó là khi người nói chuyện với tôi lại có định
kiến trước về vấn đề đó.

- Không, anh nhầm rồi. Tôi chỉ định làm cho sáng tỏ những điều chưa rõ

thôi. Tôi không hề có định kiến nào cả. Tôi còn muốn hỏi anh thêm về “Lời
hứa danh dự” nữa. Trong tập thể giáo viên có người cho rằng việc hứa hẹn
này là điều không hợp với quy chế của Bộ ban hành về việc thi đua trong
nhà trường, về những loại bảng danh dự và những điều tương tự. - Lời hứa
là điều các em tự nguyện đề xuất đấy chứ... -

Constantin Sergheevich vừa bắt đầu thì bà hiệu trưởng đã ngắt lời anh.
- Về bản “Lời hứa”, tôi và chị đã thỏa thuận rồi cơ mà, cho nên không

động chạm đến nó nữa và đề nghị chị đừng nói người này người kia nói thế
này thế nọ nữa. Họ muốn nói gì mà chẳng được...

- Được rồi, - Sophia Borisovna vội vàng tán thành - Hôm nay... - bà liếc

mắt xem đồng hồ. - Đúng lúc này đây các em đang tiến hành một cuộc thảo
luận về đề tài “hạnh phúc của người phụ nữ...”.

- “Hạnh phúc của con người là ở đâu?” chứ! - Constantin Sergheevich

chữa lại lời bà.

- Cứ cho là thế đi. Tôi muốn biết là tại sao tổ chức một buổi tọa đàm như

vậy mà không có sự chuẩn bị, không phân công người báo cáo, không giới
thiệu trước cho các em những tài liệu? Và... tại sao lại chọn đề tài đó để
thảo luận?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.