TUỔI 17 - Trang 313

“Aliosa rồi?” - Một ý nghĩ vụt lên trong óc, Lida ngồi bật dậy.
- Cháu ra ngay bây giờ?
Choàng vội áo khoác, cô chạy vụt ra khỏi buồng. Cầm ống nghe lên,

Lida thấy tay mình run bần bật vì hồi hộp:

- Tôi nghe đây?
- Lida đấy à? - Cô nghe thấy một giọng nam lạ.
- Vâng, ai đang nói đấy ạ?
- Một trong những người hâm mộ Lida đấy. Lida không nhận ra à?
- Không.
- Thế nghĩa là Lida có quá nhiều những người hâm mộ. Người đang nói

đây là người hâm mộ số hai nghìn ba trăm linh hai đấy!

- Nếu anh không nói tên thì tôi sẽ đặt ống nghe xuống ngay đây này! -

Lida lạnh lùng đáp.

- Lida ơi, đừng giận tôi vì một lời nói đùa nhé. Người đang nói chuyện

với Lida là Igor Ivanov đấy. Chắc là Lida chưa quên tôi đấy chứ?

- Sao lại quên? Không đâu. Chào anh!
- Chúc Lida một buổi sáng trong lành. Mừng trời đẹp để bay tốt nhé!
- Tại sao lại để bay?
- Thì còn thế nào nữa, có phải hôm nay Lida định bay lượn trên đôi giày

trượt băng không?

- Vâng. Thế còn anh?
- Chúng tôi cũng đã xin đăng ký gia nhập đàn bướm đấy. Hôm qua tôi đã

cấp tốc kiếm được đôi giày trượt băng, khi được biết rằng đó là cách duy
nhất để có thể gặp được Lida... Nhưng yêu cầu đừng cười tôi đấy nhé. Tôi
vụng về chẳng khác gì con bò trên sân băng đâu! Chân đá lung tung, mà
đuôi thì cứng như gỗ...

- Anh không biết trượt băng à?
- Nói chung, tôi ghét tất cả những cái gì trơn.
- Được, tôi sẽ dạy anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.