TUỔI 17 - Trang 317

- Nó sẽ đuổi được.
- Không? - Lida quả quyết đáp. - Anh muốn đánh cuộc không?
- Đánh cuộc ấy à? - Aliosa ngạc nhiên. - Được cuộc cái gì bây giờ?
- Cuộc gì cũng được! - Cô tháo găng tay ra.
- Được, - anh ngần ngừ đáp và chìa tay ra bắt tay. Vừa lúc ấy Svetlana

ngoặt sang ngang, đuổi kịp anh mình và vỗ vào vai anh.

- Thôi Svetlana bắt được rồi? - Aliosa vẫn giữ chặt tay Lida, nói. - Thế là

hết đánh cuộc nhé!

- Tại sao lại thế?
- Vì chúng mình chưa kịp bỏ tay nhau mà.
- Điều ấy không hề gì. Tôi đã thua thì biết làm thế nào bây giờ.
- Thế nghĩa là Lida nợ chứ?
- Vâng... Nhưng người ta chờ cái đã hứa những ba năm cơ, - cô cười và

chuẩn bị chạy...

Igor rõ ràng là đang tiến về phía cô. Lida thay đổi ý định cô nấp sau lưng

Aliosa... Khi Igor đến gần, hai người mỗi người chạy một nẻo, Igor đuổi
theo Lida. Cô chạy ngoằn ngoèo, luôn đổi hướng đi, nhưng chẳng mấy
chốc Igor đã đuổi kịp và khẽ vỗ vào vai cô.

Lida định bụng thế nào cũng sẽ bắt cho được Aliosa và anh thừa hiểu

điều đó. Biết rằng hai người rõ ràng là không cân sức, rằng anh khỏe hơn.
Aliosa bắt đầu trêu cô. Anh để cho cô chạy tới gần rồi lừa chạy đi. Anh tóm
được một em bé, hai tay giữ vai em dứ dứ về đằng trước chỗ mình. Em bé
khoái chí hét vang lên. Lida nhìn thẳng vào đôi mắt cười hóm hỉnh của
Aliosa để chọn thời cơ lao về phía anh. Nhưng cô vừa định lao lên thì anh
đã nhẹ đẩy em bé ra cản đường, còn mình thì chạy đi về phía khác. Họ đuổi
nhau khá lâu, Svetlana và Igor đã phát chán vì chờ đợi, thế là hai người
cầm tay nhau nhịp nhàng trượt băng theo những vòng.

Cuối cùng, Lida mệt lử. Cô nói:
- Thôi, xin chịu thua!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.