TUỔI 17 - Trang 406

Mười phút trôi qua nhanh chóng và khi khắp các hành lang của cả mấy

tầng vang lên tiếng chuông ra chơi, bà Dinaida Grigorevna cảm thấy hồi
hộp. Valia đã mấy lần nói với bà về thầy giáo mới, nhưng bà chưa gặp thầy
bao giờ và đã chuẩn bị sẵn một thái độ không thiện ý đối với thầy. Vấn đề
không nhưng chỉ ở chỗ, theo bà là thầy không biết giáo dục học sinh. Bà
cho rằng một thầy giáo từ mặt trận về phải vào làm việc ở trường dành cho
học sinh nam, còn trường của nữ sinh không phải là chỗ của anh ta.

Bác Phenesca nhanh nhẹn không hiểu từ đâu xuất hiện.
- Chị cần gặp thầy Constantin Sergheevich phải không ạ? Tôi sẽ bảo với

thầy ấy.

Bác Phenesca biến mất, và một lát sau một người đàn ông cao gầy tay

chống gậy, đi đến chỗ bà.

- Chị là mẹ cháu Valia phải không? - Anh hỏi. - Thật may là chị đã đến.

Tôi đang định cho mời chị lên... Tôi là giáo viên chủ nhiệm lớp mười.

Họ chào nhau xong, thầy Constantin Sergheevich mời bà mẹ Valia đi vào

thư viện nói chuyện.

- Thế là thế nào hở đồng chí Constantin Sergheevich? - Bà Dinaida

Grigorevna vào chuyện ngay khi họ vừa ngồi xuống.

Nói chuyện với thầy giáo này bà có cảm giác thoải mái chứ không như

với bà Natalia Zakharovna.

- Thế nào à? Rất dở, đồng chí Dinaida Grigorevna ạ...
- Đúng là rất dở? Nhưng dở cho ai? Bà Natalia Zakharovna đã nói cho

tôi biết. Học sinh của đồng chí muốn làm gì thì làm, thậm chí còn không
xin phép hiệu trưởng nữa...

- Đúng thế. - Thầy giáo xác nhận. - Các em gái ấy rất tự lập.
- Họ thậm chí còn không nghe cả đồng chí. Em Valia có nói cho tôi hay

là đồng chí cũng có mặt trong cuộc họp.

- Tôi cũng có mặt.
- Thế sao đồng chí không can thiệp vào, không cấm... - hay đúng hơn là

không giải thích cho các em ấy hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.