TUỔI 17 - Trang 472

Thực ra trong lòng Lida không hề có sự ghen tị hoặc bực tức.
Vì lẽ gì mà cô phải căm thù Svetlana? Svetlana đã làm điều gì xấu đối

với cô? Chính bạn ấy cũng không nghi ngờ tí nào về chuyện Lida phải lòng
Aliosa cơ mà. Svetlana đến đây như một người bạn gái... “Không! Mọi việc
không phải như vậy! Không phải! - Lida bực mình nghĩ. - Những ý nghĩ đó
của người khác mình đã vô tình tiếp nhận”. Bây giờ cô thấy xấu hổ trước
mặt bạn vì những ý nghĩ đen tối, về ý định sẽ trả thù của mình.

- Svetlana, ngồi xích lại đây. Ngồi vào đây này! - Lida vừa nói vừa vỗ vỗ

vào chăn. - Mình rất mừng là bạn đã đến. Mình có chuyện cần phải nói với
bạn.

Svetlana ngồi xuống giường. Lida đặt tay lên đầu gối bạn, mân mê vuốt

vuốt cái nếp gập trên váy bạn.

- Bạn đừng chấp mình nhé! Mình không phải là đứa có tâm địa xấu đâu!

Nói điều gì đó không hay là đã thấy ân hận rồi. Bạn không giận mình đấy
chứ?

- Sao lại giận?
- Tại vì mình bỏ về mà không chia tay...
- Nhưng bị bạn ốm cơ mà!
- Mình có ốm gì đâu? Chỉ buồn bực đó thôi. - Lida nói một cách khó

nhọc và bỗng nhiên đổi giọng hỏi, - Svetlana, nói thử xem bạn có thấy hạnh
phúc không?

Svetlana không hiểu câu hỏi đó của bạn định ám chỉ điều gì, nhưng tự

nhiên cũng thấy ngượng và mặt cô ửng đỏ như gấc.

- Sao bỗng dưng bạn lại hỏi thế?
- Hôm qua, bạn có nói chuyện với Aliosa không? - Lida hỏi.
- Nói về cái gì cơ?
- Về bức thư ấy mà!
- Thư nào nhỉ?
Lida cau mặt. Cô có cảm giác là Svetlana giả vờ, nhưng khi đưa mắt

chăm chú nhìn vào mặt bạn thì cô nhận thấy Svetlana ngạc nhiên một cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.