TUỔI 17 - Trang 504

- Không cần cởi đâu. Trong phòng cũng chẳng nóng lắm. Nếu các bạn

thích thì có thể gọi điện thoại được.

- Bạn có điện thoại à?
- Ừ. Vừa đặt xong hôm qua. - Catia nói ra vẻ không chú ý lắm. Sự kiện

đó không gây ấn tượng mà Catia chờ đợi với các bạn bởi vì họ chẳng biết
gọi điện đi đâu cả.

- Thế Raia làm sao? Bạn ấy ốm à? - Svetlana hỏi.
- Không. Hóa ra nó cũng kiếm được tiền để góp mua quà tặng thầy.

Kiếm từ trong túi ra của bố mà!

Catia kể về câu chuyện vừa rồi với Raia về nỗi ngờ vực của mình với hai

bạn. Jenia hoàn toàn tán thành với Catia và phẫn nộ về hành động của Raia,
nhưng Svetlana phản đối hai bạn.

- Không đâu các bạn ạ! Mình không đồng ý với các bạn.
- Chúng ta không thể lên án bạn ấy khi chưa biết rõ đầu đuôi ra sao.
- Thế bạn cho là nó lao động kiếm ra tiền thật ư? - Catia hỏi.
- Mình không biết.
- Vậy nên chúng mình cần phải biết. - Jenia nói. - Cần phải đưa cô ta ra

ánh sáng mới được.

- Để làm gì cơ chứ? Nào, các bạn hãy tự nghĩ xem! Theo mình thì điều

đó xúc phạm đến bạn ấy. Thì cứ cho là bạn ấy không lao động mà dành
dụm được chẳng hạn. Biết đâu bạn ấy lại có con lợn tiết kiệm thì sao... Vấn
đề đâu phải ở chỗ đó. Mà nào bạn ấy có ăn cắp đâu! Bạn ấy cũng muốn
đóng góp để mua quà tặng thầy. Đó là hành động tốt, thế mà chúng mình lại
làm xúc phạm đến bạn ấy. Không, mình không tán thành ý kiến các bạn.
Cần phải tin người. Mỗi một con người đều có lương tâm. Nếu chúng ta
không tin bạn, lúc nào cũng nghi ngờ thì sẽ còn ra sao nữa?

- Thế còn Catia? Svetlana nói phải đấy. - Jenia nói.
- Mình chẳng biết. Riêng mình thì mình hoàn toàn chắc chắn là nó nói

dối, mà bất cứ một sự dối trá nào cũng cần phải vạch trần ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.