TUỔI 17 - Trang 505

- Mà nếu bạn ấy dối chúng mình đi nữa, thì tự bạn ấy sẽ thấy ngượng

thôi. Theo mình, cần phải làm khác cơ. Phải khen bạn ấy và nói rằng chúng
mình tin bạn ấy... Các bạn có nhớ không, thầy Constantin Sergheevich đã
có lần nói là cần phải đề cao những đức tính tốt của con người mà giáo dục
họ...

- Nhưng mà nếu như nó không có lương tâm. - Catia hỏi.
- Sao lại không có? Lương tâm thì mỗi con người đều có cả...
Họ chưa thống nhất được với nhau giải quyết vấn đề như thế nào thì Raia

đã đến.

- Các bạn đã đến đông đủ rồi à? - Raia hỏi khi nhìn thấy Jenia và

Svetlana vẫn mặc áo khoác. - Chào các bạn.

Không biết có phải là lần đầu đến nhà Catia nên không biết phải cư xử

thế nào hay vì các bạn nhìn cô chăm chú và xoi mói mà Raia bỗng thấy
lúng túng. Cô rút trong túi ra một tờ bạc một trăm rúp mới toanh đưa cho
Catia:

- Này, cầm lấy Catia. Nina bảo các bạn định mua đồng hồ. Mình hỏi bố

mình... Bố bảo nên đến cửa hàng mậu dịch trung tâm Leningrad mà mua...

- Ngày dài mà. Bọn mình sẽ đi khắp nơi! - Jenia nói.
- Ở đấy có thể đặt họ viết được nữa. - Raia mách các bạn.
- Raia à, bạn làm gì ở chỗ bố bạn thế? - Catia vừa hỏi vừa chăm chú nhìn

tờ giấy bạc làm như trong đó có viết rõ lý do gì mà Raia được nhận nó vậy.

- Mình phân loại hoa quả. - Cô gái đã trấn tĩnh lại được, trả lời bạn. -

Người ta đưa đến Leningrad rất nhiều táo, quýt... Bọn mình chọn lựa phân
loại chúng...

- Và ăn nữa chứ? - Jenia tươi cười nhắc bạn.
- Ăn ít thôi - Raia vui vẻ thừa nhận.
- Raia, bạn cừ lắm! - Svetlana nói và xiết chặt tay bạn. - Bạn làm thế là

rất tốt. Lúc đầu bọn mình nghe là bạn ốm... vì là nói chung bạn không được
khỏe mà!

- Không, mình chẳng làm sao cả... - Cô đỏ mặt chống chế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.