TUỔI 17 - Trang 506

Jenia sốt ruột hỏi:
- Chúng mình cần phải đợi lâu nữa không đấy? Ra phố cũng nói chuyện

được cơ mà!

- Catia ơi, đi thôi! Nhanh lên! Nhanh lên nào... - Svetlana giục bạn.
Suốt ngày hôm đó các cô lang thang khắp các cửa hiệu. Ở các quầy hàng

có vô số đồng hồ nhưng tất cả chúng đều chẳng phải là loại đồng hồ mà các
cô gái muốn mua tặng thầy Vaxili Vaxilievich. Đồng hồ kia thì lại lớn quá,
còn loại khác thì mặt không được đẹp. Họ đã mua được dây chuyền, mua
được hộp dựng đồng hồ, đã tìm ra người khắc chữ và ông ta hứa là chỉ
trong hai ngày có thể khắc bất cứ những gì mà các cô đi muốn, chỉ có chiếc
đồng hồ là các cô vẫn chưa tìm được.

Gần tối thì các cô đến mậu dịch trung tâm Leningrad. Ngôi nhà ba tầng

đồ sộ rực rỡ ánh đèn, nhạc nổi lên đón mời các cô. Ở ngay tầng một có cây
thông cao ngất đến tận tầng ba được trang hoàng lộng lẫy bằng những đồ
chơi sặc sỡ và những bóng điện màu lấp lánh. Không biết người ta đã đưa
được nó vào ngôi nhà này bằng cách nào và làm sao có thể trang hoàng
ngọn cây thông được.

- Thế các bạn có biết trang hoàng bằng cách nào không? - Jenia hỏi và tự

trả lời: - Người ta thả người trong những cái bệ có quai vòng bằng sắt từ
trên xuống...

- Thôi đi, đừng có mà bịa! Họ đứng trên những chiếc thang cao mà trang

hoàng thôi! - Catia nói.

- Theo mình thì người ta trang hoàng khi nó còn nằm dưới đất sau đó

mới dựng đứng dậy. - Svetlana đùa trêu bạn.

Cạnh cây thông có ông già tuyết cao bằng ba vóc người thường. Đài

truyền thanh ở đây truyền đi khắp cửa hàng những bài hát hay nhất từ
những chiếc đĩa hát mới nhất.

Tìm ra được quầy bán đồng hồ, các cô gái dừng lại.
- Các bạn ơi, xem kìa, ở đây có những gì thế này! - Svetlana kêu lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.