TUỔI 17 - Trang 608

- Ôi các bạn ơi! Mình sợ lắm. Chúng mình sẽ bị một trận nên thân cho

mà xem! - Nadia nói với vẻ sợ sệt thật sự làm cho mọi người phải phì cười.

- Ở trường học ngày xưa thầy giáo có quyền đánh học sinh bằng thước

kẻ cơ đấy. - Larisa nói. - Bà mình bảo thế.

- Nào chỉ có thước kẻ! Đánh bằng gậy nữa kia. - Jenia nói thêm vào. -

Nhất là ở các trường thầy dòng.

- Ở trường học bên Anh trong thời gian chiến tranh có những, hình phạt

nhục thể.

- Ôi sao các bạn lại nói chuyện gậy gộc đâu đâu ấy! - Catia bực bội nói. -

Buồn quá à?

- Không phải thế mà là vì các bạn ấy linh cảm thấy sắp xảy ra một cái gì

đó tương tự như vậy. - Tamara trả lời.

Tamara chưa dứt lời thì thầy Constantin Sergheevich xuất hiện ở cửa.

Các cô gái đứng dậy chào. Tất cả đều nghĩ rằng cô Marina Leopoldovna
theo sau thầy, nhưng cô không đến...

Lớp học có hai cửa sổ to quay về hướng Nam, nhưng hoa trên bệ cửa che

hết ánh mặt trời và trong phòng như đang lúc tranh tối tranh sáng rất dễ
chịu. Cây cảnh đủ loại trồng trong những chiếc chậu treo lủng lẳng trên bệ
cửa sổ. Đại đa số đó là các loại xương rồng. Những cây bé nhỏ này có thể
giống bất cứ một thứ gì: giống những con rắn nước đang ngủ, giống những
cái u xơ bệnh tật, giống những chiếc bánh bột do bàn tay con trẻ nặn nên,
chồng chất bên nhau, giống cả những chiếc nấm hình thù kỳ quái có những
cái u đáng sợ, nhưng chúng ít giống cây cối nhất. Những cây xương rồng
này không có gì là đẹp cả nhưng Marina Leopoldovna rất quý chúng. Trước
khi đến trường cô vui mừng tìm thấy nụ hoa mà theo ý cô hôm nay hay
ngày mai sẽ nở.

Về nhà cô thấy một bông hoa đỏ rất to gắn vào chiếc lá xương rồng gai

góc. Những bông hoa có vẻ đẹp lộng lẫy hiếm hoi của giống cây kỳ lạ đó
lúc nào cũng làm cho cô giáo mê say nhưng hôm nay trông thấy nó cô vẫn
thờ ơ lãnh đạm.

Liên Kết Chia Sẽ

    Just a moment...
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.