TUỔI 17 - Trang 88

các bạn nghĩ mãi không biết bắt đầu đợt phấn đấu học tập dưới hình thức
nào. Con sẽ viết ngay bây giờ đây!... Không. Tốt hơn là sáng mai! Buổi
sáng đầu óc minh mẫn hơn.

- Đúng rồi! Sáng tỏ hơn chiều! Thế con vẽ cho bố một cái khung đẹp đẹp

chứ?

- Nhất định rồi! Con sẽ làm hết mọi thứ cho bố! Bố thật là cừ.
- Thôi, thôi... Thế con định ngủ trên chiếc giường xếp này bao lâu nữa? -

Ông bố hỏi và đi ra cửa.

- Khi nào đến mùa đông, con sẽ may một cái “túi ngủ” như của những

người địa chất và sẽ ngủ trên chái nhà. - Tamara trả lời.

- Ôi, con thì nghĩ ra đủ trò!
- Chứ sao? Con phải rèn luyện. - Nhưng bố đã gợi cho con, thật là tuyệt!

Lời hứa... Con ngạc nhiên là sao chúng con lại không nghĩ ra điều đó nhỉ?

- Tamara! Mày sắp nói xong chưa đấy? - Mẹ cô hỏi, giọng bực bội.
- Mẹ ơi, con lặng thinh rồi, im mồm rồi...
Tamara nằm mãi không tài nào ngủ được. Cô tự tưởng tượng ra một kiểu

trang trí các khung và nghĩ cả nội dung của lời hứa. Sắp ngủ rồi, cô lại nhớ
đến cuộc họp hôm nay và trong lòng cảm thấy lo lắng. Trong lớp xuất hiện
những hiện tượng không lành mạnh. Thí dụ, ai đã nói cho cô Marina biết về
cái tát? Trong cuộc họp không ai nhận cả. Catia nghi cho Valia. Nhưng cô
Marina Leopoldovna lại không ưa nó nhất. Cô giáo đã nhiều lần lên lớp con
bé vì cái tính tự kiêu, vì những câu trả lời xấc xược và còn nói sẽ hạ điểm
nếu nó không chịu sửa chữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.