TUỔI 17 - Trang 98

Natalia Zakharovna ngạc nhiên nhìn cô giáo, vì mọi khi cô Marina

Leopoldovna thường tỏ ra nhiệt tình và thẳng thắn trao đổi ý kiến của mình
về những vấn đề thuộc về lĩnh vực giáo dục học và phương pháp giảng dạy.

- Thôi được. Chúng ta sẽ không tranh cãi bây giờ. Có thể chúng ta sẽ

thảo luận vấn đề này khi họp hội đồng giáo viên - bà hiệu trưởng quyết
định thế và vội ghi gì đó vào sổ tay.

- Tôi có thể đi được chứ ạ? - cô giáo thể dục hỏi
- Vâng.
Valentina Vipentiena đứng dậy, bước những bước chắc nịch ra khỏi

phòng.

- Còn chị có việc gì đấy?
Marina Leopoldovna mở sổ điểm ra nhìn bà hiệu trưởng, đóng sổ lại rồi

ngồi vào chỗ cô giáo thể dục vừa ngồi.

- Chị Natalia Zakharovna, tôi muốn báo cáo thật với chị là ở lớp mười

đang xảy ra tai họa lớn, - cô giáo hăng hái nói, nhưng sửa lại ngay - đang
có mầm mống tai họa lớn. Lớp này vốn đã là một lớp yếu, thời gian vừa rồi
hoàn toàn không chịu làm việc nữa. Các em bỏ cả học hành và chúng ta
chẳng có cách gì cứu chữa. Chị xem này, xem thử cái gì đây. Trong sổ
điểm... trừ một vài trường hợp ra còn toàn là điểm ba và điểm hai. Nếu cứ
tiếp tục thế này mãi thì kỳ thi nghiệp lớp mười sẽ ra sao đây? Thật khủng
khiếp! Chúng ta sẽ nhục nhã biết chừng nào khi toàn khu, toàn thành
Leningrad biết kết quả thi đó. Trong thời gian cuối các em ấy trở nên hư
đốn... Không chịu học bài, không chú ý nghe giảng bài, vẽ tranh biếm họa
giễu thầy... Mà nói chuyện làm gì nữa! Đi đến mức đánh nhau thì còn gì!

Natalia Zakharovna cứ để cho cô giáo nói hết và khi cô dừng lại để nghỉ

thì bà bình tĩnh nói.

- Chị nói hơi quá đấy, chị Marina Leopoldovna ạ
- Tôi nói quá ư? Tôi? Ngược lại! Tôi tự kiềm chế và giảm nhẹ đi đấy...

Trong người tôi cứ sôi lên đây này! - Nói ra những lời cô ấy cô lấy tay gõ
gõ vào chiếc trâm cài trước ngực - chị hãy nghĩ xem, các em nói với giáo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.