TƯƠNG LAI CỦA MỘT ẢO TƯỞNG - Trang 68

một ý thâm trầm nào đó; nhưng chỉ vụn vặt, chắp vá, nhất thời, không thành
một toàn bộ có hệ thống chặt chẽ. Cũng như không ai đi chép nhặt những lời
của bất kỳ một MC nào - để mong tìm trong đó một nhân sinh hay vũ trụ
quan cho đời sống.
Những người đàn bà đầu quấn khăn, bịt gần hết mặt; toàn thân phủ áo dài
chấm Gót; những người di dân mới đến từ Trung Đông, hay bắc Phi biến
động. Tôi vô tình – trong lúc dạo tìm chỗ vắng - đột nhiên thấy dăm ba
người quì trước lối mình đang đi; lúc 6 giờ, một chiều nay, phủ phục trong
một góc chợ thưa người, dù đang ở bắc Mỹ, nhưng hướng về Mecca, đầu
chạm nền đá, hết sức thành kính.
Hay những người khác gặp sáng cuối tuần, những người này có chỗ thờ
phụng nguy nga, hẳn hoi rồi; lúc họ đương đi đến các synagogue, mosque,
hoặc nhà thờ; y phục thuần đen, hay thuần trắng, nhưng đều trang trọng, đẹp
đẽ. Gót của họ là một “nhân vật”, nếu hỏi họ - Gót ấy hết sức sống động
trong “tâm linh”, nội tâm, trí tưởng, tình cảm của họ - là một khuôn mặt,
một chân dung - một người “cha” đáng kính, và rất đáng sợ, và những người
này trông mong nhận được yêu thương, bảo bọc, tha thứ, an ủi từ khuôn mặt
đáng kính, đáng sợ đó. Khi họ ngâm nga lời kinh, phủ phục, làm dấu, đốt
nến, rải hương,... Gót của họ - dù là ảo tưởng – nhưng là một “ảo tưởng”
sống động.
Trở về những năm xưa của riêng tôi, 10 giờ đêm ở các khu thuần Kitô: Bùi
Phát, Ông Tạ, Nghĩa hoà, Tân Sa Châu - Saigon. Tất cả mọi nhà đều dừng
hết mọi sinh hoạt, vì đó là giờ cầu kinh hằng đêm. Toàn gia đình, trọn xóm
đạo - mọi người từ già đến trẻ, hết lòng thành kính trong những lời nguyện.
Lúc ấy, những ngõ hẻm quanh co vắng tanh thành thênh thang, không ai qua
lại, hết thanh niên tụ họp, hết trẻ con chơi đùa; mọi âm thanh, tiếng động,
như những tiếng xe chạy, nhạc mở, radio hát, ti vi ồn ào trước đó giờ đều tắt
ngấm; mọi người đều ở trong nhà mình, qua khe cửa khép, chỉ còn có giọng
người rì rầm đồng xướng lúc ê lúc a, lúc bổng lúc trầm. Gót của những bà cụ
răng đen, những ông lão tóc bạc, những trẻ em ngồi cạnh gối người lớn, là
một “người Cha” cụ thể, hiện hình xương thịt trong tâm tưởng kính tín, để
thờ chứ không phải chỉ để nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.