TUYỆT THẾ CHIÊU HOÀNG - Trang 363

Nàng dịu dàng gọi, rồi ngồi xuống chiếc xích đu gỗ. Y cũng ngồi theo

bên cạnh, nàng ngả đầu vào lòng y.

Tiếng gió réo rắt bên tai khiến nàng như được cứu rỗi. Mùi anh đào trong

tóc nàng lan tỏa trong không gian, Cảnh lặng đi buồn bã.

Hai người họ chẳng thể có những năm tháng ngọt ngào vô âu như xưa

được nữa.

-Giờ thiếp đã là nữ nhân thất sủng giam ở lãnh cung. Nếu còn có thai

không biết sẽ còn có bao nhiêu lời đàm tiếu phỏng đoán nữa. Vì thế chỉ có
Thuận Thiên có thể giúp chàng...

-Nếu đã không thể cùng nàng chung chăn gối, đừng bắt ta làm chuyện đó

với nữ nhân khác.

-Cảnh...Chàng không thể để một đứa con không phải do mình sinh ra nối

ngôi.

-Nó là con trai của anh trai ta, cũng là cháu ruột của ta.

-Cảnh..

-Thiên Thiên, nàng không cần ta nữa sao?

Ánh mắt Cảnh tự dưng lênh láng nỗi bất an.

-Sao chàng lại nói thế?

-Thế sao nàng lại đẩy ta cho người khác?

Nàng im bặt, nàng nào muốn. Nhưng ván cờ giang sơn này vốn tàn khốc

mà.

-Ta biết nàng chán ghét nơi này, nhưng nàng hãy ở lại vì ta nhé?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.