ULYSSES MOORE TẬP 1: CÁNH CỬA THỜI GIAN - Trang 120

“Vậy thì sao?”
“Vậy em giải thích thế nào khi ở Kilmore Cove này, chưa một ai từng

nhìn thấy chút ánh sáng nào lọt ra ngoài từ một vài khe hở? Chẳng lẽ người
ta chưa bao giờ nhận ra rằng vách đá được thắp sáng vào ban đêm ư?”

“Người ta có nhận ra đấy, thỉnh thoảng cũng có.” Rick vừa nhìn vào

chúng vừa nói xen vào. “Chỉ là họ chắc chắn không thể hình dung được
ra… tất cả những chuyện này.”

“Vậy thì xin hỏi, họ hình dung ra cái gì?”
“Chẳng hạn như đó là sự phản chiếu ánh đèn điện của các ngôi nhà,

hoặc của ngọn hải đăng, lên những tảng đá trắng của vách đá. Hoặc cái gì
đó đáng sợ hơn như: thứ ánh sáng của Salton Cliff. Sự phản chiếu, bóng tối,
những nơi xuất hiện rồi lại biến mất: mỗi thành phố biển đều mang theo
đầy những sự tích, giống như các câu chuyện của người thủy thủ kể về
những ánh sáng huyền bí, trên và dưới mặt biển.”

“Mình cược là bố cậu…”
Rick đột ngột ngắt lời:
“Thực ra thì… bố mình chưa bao giờ nói với mình về một con tàu như

thế này. Vì vậy mình nghĩ là nó chưa bao giờ đi ra khỏi đây. Nếu không thì
phải có ai đó nhìn thấy nó rồi chứ. Và cũng sẽ có một câu chuyện về nó
nữa. Con tàu này mới thực sự là bí ẩn của nơi đây… chứ không phải thứ
ánh sáng kia.”

Bọn trẻ leo lên cầu tàu. Dưới chân chúng, những ván cầu cũ kỹ kêu cọt

kẹt nghe rất đáng sợ và bóng con tàu phía bên trái chúng bắt đầu lắc lư
duyên dáng.

Jason quan sát các cọc chèo bỏ không bên mạn tàu và các mái chèo

được kéo lên trên, dựng đứng, trông như một đội quân tí hon bằng gỗ. Julia
không rời mắt khỏi cột buồm, cao gấp bốn lần mái chèo và vững chãi như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.