ULYSSES MOORE TẬP 1: CÁNH CỬA THỜI GIAN - Trang 32

trong vòng ba tiếng đâu đấy!’”

Ông nhìn Julia với một bên mày nhướng lên mỉa mai.
“Đó là điều ta nên nói với các cháu ư?”
“Vâng thì... cháu tưởng...” Cô bé lắp bắp.
“Thôi được!” Ông làm luôn, đồng thời khoa chân múa tay loạn xạ “nhất

là các cháu phải cẩn thận để không bị ngã ở cầu thang dẫn xuống bến và
không được tắm sau khi ăn ít nhất ba tiếng. Còn bây giờ, các cháu vui lòng
biến hết đi!”

Ông giơ cây thu hải đường về phía bọn trẻ và nói thêm:
“Ta muốn làm xong hết những thứ này trước khi trời mưa.”
“Nhưng trời đang nắng mà!” Jason buột miệng.
“Vậy thì yêu cầu thứ ba đây: nếu trời có dông, các cháu phải lên khỏi

mặt nước ngay! Còn bây giờ thì đi đi, nhanh lên! Xuống ở chỗ kia kìa!

Ba đứa trẻ không để ông lão phải nhắc lại lần thứ hai.
“Chưa thấy một người lớn nào như vậy!” Julia vừa càu nhàu vừa thận

trọng bước dọc theo các bậc thang dẫn xuống biển.

Phải bước rất cẩn thận vì đường xuống vách đá gần như dốc đứng: nó

được hình thành từ các bậc thang được đẽo thẳng vào đá và xen kẽ thêm
mấy cầu nối bằng gỗ hoặc kim loại mà dưới đó có thể nhìn thấy bọt biển cứ
bồn chồn quanh quẩn giữa các mỏm đá. Đứng trên đỉnh vách đá, người ta
cũng dễ cảm thấy bị chóng mặt bởi cảm giác như đang đi giữa không trung.
Cần phải bước đi thật chậm, nắm chặt cả hai tay vào dây vịn bằng thừng,
trong khi gió thổi tung mái tóc mang theo mùi thanh khiết của rong biển và
cát ướt. Càng xuống thấp, ấn tượng về độ cao càng giảm dần đi. Nhưng các
bậc thang cũng trở nên ẩm ướt và trơn hơn.

“Còn theo em, ông Nestor là một người cục cằn.” Jason bình luận.
“Ông ấy nên quản chúng ta chặt hơn một chút, em có nghĩ thế không?”

Julia khăng khăng. Dù gì thì chúng ta cũng chỉ là trẻ con, mà trẻ con thì rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.