ULYSSES MOORE TẬP 1: CÁNH CỬA THỜI GIAN - Trang 43

“Có ai chết vì bị gió và một cơn mưa rào chớp nhoáng chứ,” ông nghĩ.

Cùng lắm chúng chỉ có thể bị cảm lạnh chút thôi.

Vừa nhìn thấy bọn trẻ quanh quẩn quanh nhà kính, ông lập tức hiểu rằng

bọn chúng không dám làm phiền trong lúc ông đang làm việc. Ông cứ để
mặc chúng ở đó thêm một chút trước khi lau tay vào chiếc tạp dề trắng và
đi ra.

“Các cháu cần gì?” Ông Nestor hỏi. “Làm hỏng cái gì rồi sao?”
Ba đứa trẻ vẫn chưa quen được với thói cộc cằn của ông. Julia huých

khuỷu tay về phía em trai, như muốn bảo rằng nó phải là người nói trước.

Jason lắp bắp:
“Không... chỉ là... chúng cháu tự hỏi liệu rằng... nói chung là... bởi vì đã

nhiều năm rồi ông... tóm lại là... Julia từng nói...”

Vẻ lúng túng của cậu bé lộ rõ đến mức khiến ông Nestor sém chút nữa

thì đã phì cười trước mặt nó.

“Cháu có nghĩ là mình giải thích được điều đó cho ta trong ngày hôm

nay không?” Ông hỏi trêu chọc. “Hay là cháu muốn để đến khi nào bình
tĩnh hơn?”

Ông Nestor không phải là kiểu người cộc cằn vì xấu tính. Ông chỉ cộc

cằn, thế thôi, kiểu người không quen lắm với việc phải dây dưa đến những
người khác.

Jason quyết định sẽ thẳng thắn luôn và cậu đưa cho ông cái trông như

một ống giấy đó.

“Bọn cháu đã tìm thấy cái này...” Cậu nói.
“Và bọn cháu không biết nó có thể là cái gì. Vì thế bọn cháu nghĩ là ông

có thể giúp bọn cháu sáng tỏ hơn.

Ông Nestor mở cuộn giấy da chỉ vừa đủ để nhìn thấy một số biểu tượng.
“Các cháu tìm thấy nó ở đâu?” Ông hỏi liền một hơi, đột nhiên trở nên

nghiêm túc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.