ULYSSES MOORE TẬP 1: CÁNH CỬA THỜI GIAN - Trang 54

“Nghĩa là thế nào?”
“Bức thông điệp này là do người chủ cũ của Biệt thự Argo viết. Còn ai

khác vào đây nữa? Nó được viết bằng ngôn ngữ của chúng ta, chỉ có điều...
Ulysses Moore đã dùng bảng chữ cái trên Chiếc đĩa Festo để làm cho nó
thêm phần bí ẩn mà thôi.”

“Để làm cho nó khó hiểu ấy, rồi...! Nhưng... tại sao?”
“Nếu, mình chỉ nói là... nếu thôi nhé,” Julia lên tiếng, “trong vách đá có

một cái hang... vậy thì chẳng lẽ lại không có một kho báu? Và nếu, mình
vẫn nói là nếu đấy nhé... có kho báu, thì ông chủ cũ Ulysses Moore có thể
đã tổ chức một cuộc... truy tìm kho báu, nhưng chỉ cho một số ít người
được lựa chọn thôi. Giống như bọn cướp biển hay làm chẳng hạn, đúng
không? Chúng tìm những nơi ít người biết đến để giấu những thứ chúng
tìm được và rồi chúng biến mất, để lại dấu vết duy nhất là một tấm bản đồ
khó hiểu để khiêu khích những kẻ truy tìm kho báu.”

“Bọn cướp biển không phải tìm thấy, mà là ăn trộm được,” Rick chỉnh

lại.

Julia thở dài.
“Nhưng dù sao thì ở đây cũng đang nói đến chiến hạm, phải không? Mà

để có chiến hạm thì hoặc cậu phải là một ngư dân giàu có, hoặc cậu phải là
một tên cướp biển sở hữu cả một kho báu.”

Rick nhăn mặt: suy luận của Julia không thuyết phục tẹo nào, nhưng cậu

quyết định không tranh luận.

Julia tiếp tục:
“Vì vậy, Jason mới nói người chủ cũ đã viết bức thông điệp đó. Còn

mình, mình nghĩ là ông ấy không phải vô cớ mà làm thế. Tóm lại: chúng ta
có một người chủ cũ và một kho báu. Chúng ta cũng đã đồng ý rằng có một
cái hang trong vách đá. Chỉ còn một điều chúng ta chưa rõ, đó là đất-đèn.”

Nói rồi, cô đưa mắt liếc nhìn những viên đất sét trong chiếc hộp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.