VỊ KHÁCH KHÔNG MỜI - Trang 21

xe. Người ta tin cô ta, không tin lời ông bố là xe lúc đó lao như điên, tốc độ
rất cao. Tôi cho rằng con người tội nghiệp đó do quá bức xúc mà có phần nói
quá.” Laura di chuyển tới ghế bành, nói thêm, “Ông thấy đấy, ai mà chẳng tin
cô ty tá Warburton chứ. Cô ta thể hiện là người hoàn toàn trung thực, đáng tin
cậy, những lời nói ra cũng rất cẩn trọng.”

“Bà lúc đó không ngồi trong xe à?” Starkwedder hỏi.
“Không,” Laura đáp. “Lúc đó tôi ở nhà.”
“Thế sao bà lại biết là những lời cô y tá - tên gì nhỉ - có thể là không đúng

sự thật?”

“Mọi chuyện đều được Richard kể lại,” bà ta cay đắng nói. “Sau khi họ trở

về từ buổi điều trần, tôi nhớ mà. Ông ấy nói, ‘Hoan hô Warby, diễn đạt lắm.
Có thể là cô đã cứu tôi thoát án chung thân rồi đấy.’ Rồi cô ta nói, ‘Ông
không đáng được tha đâu, ông Warwick. Ông thừa biết lúc đó ông đi rất
nhanh. Chuyện về thằng bé đó thật đáng xấu hổ.’ Rồi Richard nói, ‘Ồ, quên
chuyện đó đi. Tôi sẽ bù đắp cho cô. Với lại thêm hay bớt một thằng bé thì thế
giới đông đúc này có thiệt thòi gì đâu? Có nó hay không cũng thế thôi. Tôi sẽ
chẳng mất ngủ đâu.’ “

Starkwedder rời ghế, mắt liếc qua vai nhìn xác của Richard Warwick, trầm

giọng, “Càng nghe, càng biết nhiều về ông chồng của bà thì tôi càng muốn tin
rằng cái việc xảy ra tối hôm nay là một hành động kết liễu hợp lý cuộc đời
ông ta chứ không phải là án mạng.” Bước tới bên Laura, ông ta tiếp tục, “Cái
ông bố của đứa bé tội nghiệp kia ấy, ông ta tên là gì?”

“Tên đặc Scot, hình như thế,” Laura đáp. “Mac… Mac gì ấy, MacLeod?

MacCrae? Tôi không nhớ nữa.”

“Bà phải cố mà nhớ ra bằng được,” Starkwedder nhấn mạnh. “Cố lên,

phải nhớ ra. Ông ta vẫn sống ở Norfolk?”

“Không, không,” Laura nói. “Ông ấy chỉ qua đây một thời gian ngắn,

thăm bà con bên vợ thì phải. Hình như là người Canada, tôi nhớ thế.”

“Canada - chỗ đó cũng xa đấy,” Starkwedder nhận xét. “Muốn dò theo dấu

cũng mất thời gian. ” Ông ta tới phía sau ghế sofa. “Phải, phải rồi. Tôi nghĩ
tay này cũng có thể vừa vặn. Nhưng vì chúa lòng lành, bà nhớ lại tên cho
đúng.” Ông ta lại đi tới chỗ để áo choàng trên ghế bành trong hốc tường, lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.