VỊ KHÁCH KHÔNG MỜI - Trang 58

Julian?” Cậu ta chạy ra chỗ Julian Farrar. “Ông có còn nhớ ông dẫn tôi ra hội
chợ không? Tôi đã bắn đổ hai cái chai còn gì?”

“Đúng là như thế,” Farrar dỗ dành. “Cậu có mắt tinh lắm. Cái đó quan

trọng. Chơi bóng criket cũng tốt. Môn đấy rất là hay, nhớ cái trận hè năm
ngoái ấy,” ông ta nói thêm.

Jan cười sướng, ngồi tót lên ghế đẩu nhìn ngó thanh tra đang nghiền ngẫm

hồ sơ. Sau một vài phút yên ắng, Starkwedder lấy một điếu thuốc, hỏi Laura,
“Tôi hút thuốc có phiền bà không?”

“Dĩ nhiên là không,” Laura đáp.
Starkwedder quay sang Julian Farrar, “Cho tôi mượn bật lửa được

không?”

“Được chứ. Đây,” Farrar nói.
“Bật lửa đẹp thế,” Starkwedder nhận xét rồi châm thuốc.
Laura định làm gì đó nhưng kìm lại được. “Ừ,” Farrar đáp vô tư. “Cái này

tốt hơn nhiều cái khác đấy.”

“Cũng… đặc trưng đấy,” Starkwedder nói, đồng thời liếc sang Laura, trả

bật lửa lại cho Julian Farrar, lầm bầm cảm ơn.

Jan rời cái ghế đẩu tới đằng sau ghế của thanh tra. “Richard có nhiều súng

lắm,” nó tâm sự. “Có cả súng hơi nữa. Anh ấy có một khẩu trước dùng bắn
voi ở châu Phi. Ông có muốn xem không? Để ở trong buồng ngủ của Richard
đằng kia.” Cậu ta chỉ đường.

“Cũng được,” thanh tra nói, đứng lên. “Cậu cho mọi người xem đi nào.”

Ông cười với Jan, nói thêm, “Cậu có biết cậu đang giúp mọi người rất nhiều
không vậy. Rất có ích. Có khi phải cho cậu vào làm cảnh sát.”

Choàng vai thằng bé, ông dẫn nó ra cửa nơi hạ sĩ đã mở sẵn. “Chúng tôi

không cần ông ở đây nữa, ông Starkwedder,” đứng ở cửa gọi với vào. “Ông
có thể đi làm việc của mình. Nhớ giữ liên lạc với chúng tôi là được.”

“Được thôi,” Starkwedder đáp khi Jan, thanh tra và hạ sĩ ra khỏi phòng, hạ

sĩ đóng cửa lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.