VIỆC MÁU - Trang 148

“Chú có ra khơi câu bằng thuyền này được không?”

“Được chứ. Hôm nào chú đưa cháu đi cùng, nếu cháu muốn.”

“Thế thì hay quá.”

McCaleb thẳng người dậy cười với Graciela. Nàng trông thật đáng

yêu. Nàng mặc áo váy nhẹ mùa hè giống như bộ nàng đã mặc khi đến
thuyền lần đầu. Đó là loại đầm mà làn gió nhẹ từ mặt nước thổi lên dễ dàng
ép chặt vào thân thể nàng. Cả nàng cũng mang áo len dài tay. McCaleb thì
mặc quần soóc, mang xăng đan và cái áo phông trên đó có mấy chữ
Robicheaux’s Dock & Baitshop. Ông thấy hơi lúng túng.

“Tôi bảo này,” ông nói. “Đằng kia có một cái nhà hàng được lắm,

phía trên cửa hàng của bến thuyền này. Ở đó đồ ăn ngon, hơn nữa ngắm
hoàng hôn thì tuyệt. Sao ta không ăn tối ở đó nhỉ?”

“Nghe được đấy,” Graciela nói.

“Tôi chỉ cần thay đồ nhoáng cái là xong thôi, với lại, Raymond này,

chú có một ý. Hay là ta thả một dây câu từ chỗ đuôi tàu xuống, rồi cháu
xem liệu có câu được gì không trong khi chú vào trong chỉ cho dì Graciela
xem mấy thứ chú đang làm dở?”

Mặt chú bé sáng lên.

“OK.”

“OK, vậy chú sẽ lo dây cho cháu.”

McCaleb để hai người lại đó mà vào trong. Ở phòng khách, ông lấy

cái cần câu và cuộn dây nhẹ nhất nơi chỗ giá để đồ phía trên đầu, đi lại chỗ
hộp dụng cụ để dưới bàn vẽ hải đồ, lấy ra một cái thẻo câu bằng thép trên
đó đã lắp sẵn một lưỡi câu số tám và một cục chì câu. Ông lắp thẻo câu vào
dây câu trong cuộn rồi đi lại chỗ tủ lạnh trong bếp, ở đó ông biết mình có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.