VIỆC MÁU - Trang 171

“Vài chuyện nữa... Trong cả hai cuốn băng hung thủ đều nói gì đó sau

khi bắn. Hắn nói hoặc với chính mình hoặc với camera. Không thấy có
tường trình gì về chuyện đó cả. Liệu bên chị có làm...”

“Có một người ở văn phòng bên đây có ông anh bị điếc. Anh ta bèn

đem mấy cuốn băng đến chỗ ông anh để xem liệu ông ta có nhìn môi mà
đọc được không. Ông ta không chắc lắm, nhưng ở cuốn đầu - quay ở máy
rút tiền - ông ta nghĩ thằng cha đó nói, ‘Đừng quên cái cashola’ ngay khi
hắn lấy tiền ra khỏi máy. Còn ở cuốn băng kia thì ông ta không đoán chắc
bằng. Ông ta nghĩ hẳn là hung thủ hoặc cũng nói như vậy hoặc có thể nói gì
đó kiểu như ‘Đừng có mà xía vào’ cái gì gì đó. Từ cuối cùng là khó luận ra
nhất với ông ta trên cả hai cuốn băng. Hình như tôi chưa khi nào bổ sung
cái đó vào báo cáo. Anh thì không bỏ sót gì phải không?”

“Bao giờ chả vậy,” McCaleb nói. “Liệu người đọc môi đó có biết

tiếng Nga không nếu tên đó nói tiếng Nga?”

“Gì kia? À, ý anh muốn nói nếu tên đó là Bolotov. Không, tôi ngờ

ông anh kia chả biết tiếng Nga đâu.”

McCaleb ghi lại vào giấy mấy cách dịch khác nhau về những câu

hung thủ đã nói. Đoạn ông vừa gõ gõ bút chì vào tập giấy vừa tự hỏi liệu
bây giờ mình có nên thử một phen không.

“Anh còn gì nữa không?” cuối cùng Winston hỏi.

Ông quyết định đây đúng là lúc nên nhắc tới Carruthers. Ít nhất thì

cũng không nhắc thẳng.

“Khẩu súng,” ông nói.

“Tôi biết. Tôi cũng chả yên tâm về chuyện khẩu súng. Đồ xịn như

HK P7 đâu phải là loại súng mà cái ngữ cướp quèn vẫn hay dùng. Hẳn là
súng ăn trộm thôi. Anh cũng thấy tôi đã tập hợp các báo cáo về súng ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.