VIỆC MÁU - Trang 172

trộm còn gì. Nhưng cũng như với mọi chuyện khác, tôi lâm vào ngõ cụt.
Chả dẫn tới đâu.”

“Tôi nghĩ đó là một giả thuyết hay,” McCaleb nói. “Đến chừng mực

nào đó. Tôi không ưa cái kiểu hắn vẫn giữ nó sau vụ bắn người đầu tiên.
Nếu súng ăn trộm thì theo tôi, ngay sau khi bắn gục Cordell chừng mười
phút là hắn đã vứt súng trong sa mạc càng xa càng tốt mới phải. Rồi thì lần
sau hắn sẽ đi ăn trộm khẩu khác.”

“Không, anh không nói thế được.” Winston nói, và McCaleb hình

dung chị đang lắc đầu. “Chẳng có mô hình cố định nào ở đây hết. Rất có thể
hắn giữ khẩu súng chỉ vì hắn biết nó rất có giá. Với lại anh cần phải nhớ,
Cordell bị bắn từ bên này xuyên thấu bên kia. Chắc hung thủ nghĩ rằng
người ta sẽ không tìm ra viên đạn hoặc nếu đạn có đập vào lề đường - mà
đúng thế thật - thì cũng biến dạng quá rồi không đối chiếu được nữa. Nhớ là
vỏ đạn thì hắn có nhặt. Hẳn là hắn tin khẩu súng còn có thể dùng thêm ít
nhất một lần nữa.”

“Chắc là chị có lý.”

Họ ngừng một thoáng, chẳng ai nói gì. McCaleb còn thêm hai điều

nữa trên trang giấy.

“Kế nữa là,” ông mào đầu một cách thận trọng. “Mấy viên đạn.”

“Có gì nào?”

“Hôm qua chị nói chị đang giữ báo cáo phân tích đạn đạo về cả hai

vụ.”

“Thì đúng. Nằm cả trong két đựng bằng chứng ấy. Cụ thể là anh

muốn gì?”

“Chị đã bao giờ nghe nói tới máy tính DRUGFIRE của Cục chưa?”

“Chưa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.