VIỆC MÁU - Trang 174

không phải thế, nhưng quả thực cứ mãi dính với khẩu súng đó là sai lầm
duy nhất hắn phạm phải. Nó khiến tôi nghĩ may ra chúng ta sẽ tìm được dữ
liệu khớp. Xét theo động cơ hành động trên mấy cuốn băng đó, rất có thể
không phải bắt đầu từ vụ của chị hắn mới bắt đầu đòm đòm người ta đâu.
Hắn đã dùng súng từ trước đó rồi, thậm chí là chính khẩu ấy cũng nên.”

“Nhưng tôi đã bảo anh, chúng tôi có kiểm tra những khẩu tương tự

rồi. Về đằng đạn đạo thì chẳng có gì sất. Bọn tôi cũng đã gửi điện yêu cầu
truy tìm trên máy vi tính Thống kê Tội phạm Quốc gia. Bọn tôi chịu, thử
hết đường rồi.”

“Tôi hiểu. Nhưng phương thức hành động của tên này có thể biến

hóa, thay đổi. Có lẽ điều hắn làm bằng khẩu súng đó lúc ở Phoenix không
phải như điều hắn làm ở đây. Tôi chỉ muốn nói là vẫn có khả năng tên này
từ một nơi nào đó khác vào thành phố. Nếu đúng vậy thì có lẽ hắn từng
dùng khẩu súng đó ở chỗ khác. Và nếu ta gặp may thì dữ liệu hiện đang có
sẵn trong máy tính của Cục.”

“Có thể,” Winston nói.

Chị lặng thinh nghiền ngẫm về đề nghị của ông. McCaleb biết chị

đang suy tính những gì. DRUGFIRE là một khả năng rất đáng để thử xem,
và Winston đủ thông minh để biết như thế. Nhưng nếu quyết định thử, chị
sẽ phải lôi bên liên bang vào cuộc, ấy là chưa kể phải thừa nhận rằng chị
đang nhận chỉ dẫn từ McCaleb, một người ngoài không thực sự có quyền
dính tới vụ này.

“Chị nghĩ sao?” Cuối cùng McCaleb hỏi. “Chị chỉ cần gửi cho họ một

viên đạn thôi. Chị có bao nhiêu, bốn viên từ hai vụ phải không?”

“Tôi cũng không biết nữa,” chị nói. “Phải gửi bằng chứng của bọn tôi

đến Washington thì tôi không thích lắm. Mà chắc hẳn bên Los Angeles
cũng không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.