VIỆC MÁU - Trang 19

Ông bước lên mép đuôi thuyền, nhặt chiếc kính râm ông quên mang

theo khi đi bộ, đeo vào, ra hiệu rằng cuộc nói chuyện thế là dứt. Nhưng cử
chỉ và lời lẽ của ông cứ như nước đổ lá khoai đối với nàng ta.

“Bài báo nói ông tốt bụng. Nói rằng bất cứ khi nào có kẻ chuồn được

là ông ghét cay ghét đắng.”

Ông thọc tay vào túi quần, nhún vai.

“Cô phải nhớ một điều. Không bao giờ chỉ mình tôi cả. Tôi có người

cộng tác, tôi có đội xét nghiệm, tôi có cả Cục ở sau lưng hỗ trợ tôi. Khác xa
cái kiểu anh chàng đơn thân độc mã làm gì cũng lầm lũi một mình. Khác
nhiều lắm. Dù có muốn, e tôi cũng không giúp cô được.”

Nàng gật đầu nên ông đinh ninh đã làm nàng ta thấu hiểu rồi, và với

cô này tới đây là hết chuyện. Ông bắt đầu nghĩ tới cái van trên một trong
các động cơ thuyền mà ông đang thao tác dở, ông định sẽ làm cho xong nội
cuối tuần này.

Nhưng ông đã lầm về nàng.

“Tôi nghĩ ông có thể giúp tôi,” nàng nói. “Có khi còn giúp chính ông

nữa.”

“Tôi không cần tiền. Tôi kiếm đủ.”

“Tôi không nói chuyện tiền nong.”

Ông nhìn nàng trong khoảng một nhịp tim trước khi đáp.

“Tôi không biết cô nói thế là ý gì,” ông nói, cố tình tỏ ra cáu kỉnh.

“Nhưng tôi không giúp cô được. Tôi không còn phù hiệu, mà cũng chả phải
là điều tra viên tư. Tôi mà làm việc như điều tra viên tư hoặc nhận tiền mà
không có giấy phép của nhà nước thì sẽ là bất hợp pháp đấy. Nếu đã đọc bài
báo thì ắt cô biết chuyện gì đã xảy ra với tôi. Thậm chí tôi còn không được
lái xe nữa kìa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.