VIỆC MÁU - Trang 194

Toliver dừng lại nơi cửa ngoái lại nhìn ông.

“Tôi nghe nhiều người nói tiếng Nga ngoài kia. Ông kiếm đâu ra mấy

người Nga ấy thế?”

“Họ là công nhân giỏi, mà lại chẳng phàn nàn kêu ca gì. Có trả lương

bèo bọt họ cũng chả nề hà. Mỗi khi quảng cáo tìm người, chúng tôi đều
đăng ở tờ báo tiếng Nga ở vùng này.”

Đoạn ông ta đi ra ngoài, để ngỏ cửa sau lưng mình. McCaleb kéo hai

chiếc ghế phía trước bàn ra, xoay lại, sao cho hai ghế đối diện nhau cách
chừng một mét rưỡi. Ông ngồi xuống ghế gần cửa nhất rồi đợi. Ông thoáng
nghĩ xem mình sẽ tiến hành cuộc thẩm vấn như thế nào, và quyết định sẽ
mạnh tay với Bolotov. Ông muốn khơi dậy một sự đáp trả, một thứ phản
ứng nào đó để ông có thể nhận rõ cảm giác của chính mình đối với con
người này.

Ông cảm thấy có người ở trong phòng, liền nhìn ra cửa. Người mà

ông đoán là Bolotov đứng đó. Y cao chừng 1,78 mét, tóc đen, da tai tái.
Nhưng hai cánh tay cuồn cuộn bắp và các hình xăm - một con rắn cuộn
quanh tay này, một mạng nhện phủ kín tay kia - khiến cho hai cánh tay y là
tâm điểm của hình dong y. McCaleb chỉ chiếc ghế trống.

“Ngồi đi.”

Bolotov tiến lại chiếc ghế, ngồi xuống ngay không ngần ngừ.

McCaleb thấy rõ là cái mạng nhện vẫn kéo dài xuống bên dưới áo sơ mi, rồi
bò lên cả hai bên cổ gã người Nga. Một con nhện đen nằm trong mạng nhện
ngay dưới tai phải y.

“Thế này là thế nào?”

“Như trước thôi, Bolotov. Tên tôi là McCaleb. Đêm hai mươi hai

tháng Giêng. Nói cho tôi nghe về cái đêm đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.