VIỆC MÁU - Trang 203

Lý do thứ hai là sau khi có phán quyết của tòa thượng thẩm, Sở Cảnh

sát trưởng liền ngừng huấn luyện các thám tử sử dụng thuật thôi miên. Hệ
quả là, sau hơn mười lăm năm kể từ khi phán quyết có hiệu lực, khả năng
thôi miên của các thám tử từng làm được việc đó cứ tự nhiên cùn mòn đi.
Chẳng còn lại ai trong ban có thể thôi miên Noone, nghĩa là họ sẽ phải đi
thuê chuyên gia trị liệu thôi miên ở ngoài. Điều đó chỉ càng làm mọi chuyện
thêm phức tạp và lại tốn tiền.

Khi McCaleb bảo Winston rằng ông từng dùng thuật thôi miên trong

các vụ ở FBI trong hơn mười năm và rất sẵn lòng làm việc đó, chị còn rạng
rỡ hơn cả ông trước đề xuất này. Mấy giờ sau chị đã được cấp trên duyệt
tiến hành ca thôi miên và đã thu xếp xong xuôi đâu đó rồi.

McCaleb đến văn phòng ban chuyên án giết người của Trung tâm Sao

thuộc Sở Cảnh sát trưởng sớm đến nửa tiếng. Ông bảo Lockridge rằng ông
sẽ mất nhiều thời gian và khuyến khích anh ta đi ăn tối.

Cơn sốt của ông đã giảm sau giấc ngủ chiều, ông cảm thấy sảng

khoái, sẵn sàng. Ông phấn khích trước viễn cảnh đào ra được một manh
mối vững chắc từ trong tâm trí James Noone và làm được điều gì đó khả dĩ
đẩy vụ án tiến lên phía trước.

Jaye Winston gặp ông nơi quầy trước và đi cùng ông tới phòng đội

trưởng, vừa đi vừa nói nhanh.

“Tôi vừa ra lệnh truy nã Bolotov. Cho xe đi qua căn hộ của hắn nhưng

hắn đi rồi. Hắn biến rồi. Rõ là anh đã chạm nọc hắn.”

“Ừ, chắc khi tôi gọi hắn là tên giết người.”

“Tôi vẫn chưa tin chắc, nhưng hiện tại ta có được tiến triển thế là điều

tốt lắm rồi. Trước giờ Arrango vẫn chẳng vui vẻ gì về những việc anh làm.
Tôi phải thú nhận rằng tôi đã không nói chúng ta đã bàn về chuyện này
trước rồi. Anh ta nghĩ anh đang chơi trội.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.