VIỆC MÁU - Trang 204

“Đừng lo. Tôi không quan tâm anh ta nghĩ gì.”

“Anh có lo về Bolotov không? Anh bảo hắn có địa chỉ của anh mà.”

“Không. Hắn biết là vũng neo thuyền nhưng đâu có biết thuyền nào.

Chỗ đó rộng lắm.”

Chị mở cửa rồi để McCaleb vào trước. Có ba đàn ông và một phụ nữ

trong căn phòng chật chội. McCaleb nhận ra Arrango và Walters bên Cảnh
sát Los Angeles. Winston giới thiệu ông với Đội trưởng Al Hitchens và
người phụ nữ, một nghệ sĩ tên là Donna de Groot. Bà ta có mặt để nếu cần
thì sẽ làm ra chân dung nghi phạm bằng vật liệu tổng hợp, trong trường hợp
Noone không nhận diện được Bolotov ngay lập tức.

“Tôi mừng là các vị đến sớm,” Hitchens nói. “Ông Noone đến đây

rồi. Có lẽ ta bắt đầu được rồi đó.”

McCaleb gật đầu rồi nhìn những người khác trong phòng. Arrango có

cái vẻ khinh khỉnh của kẻ không tin. Một cây tăm thòi ra khỏi cặp môi mím
chặt của gã một đoạn chừng một xăng ti mét.

“Thế này là nhiều người quá,” McCaleb nói. “Khó tập trung lắm. Cần

làm thế nào cho người này cảm thấy thư thái. Ngần này khán giả thì thư thái
làm sao được.”

“Không phải tất cả đều vào đâu,” Hitchens nói. “Tôi muốn anh và

Jaye vào trong phòng. Khi nào thích hợp thì anh đưa Donna vào. Chúng tôi
sẽ quay video và có màn hình đặt ngay ở đây. Những người còn lại sẽ quan
sát từ đây. Thế được chứ?”

Anh ta chỉ một cái màn hình đặt trên xe trong một góc. McCaleb nhìn

màn hình thì thấy một người ngồi nơi bàn, hai tay khoanh lại để trước mặt.
Đó là Noone. Dù anh ta không đội mũ bóng chày, McCaleb vẫn nhận ra
người có mặt trong cuốn băng quay hiện trường tội phạm và băng giám sát
đặt ở máy rút tiền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.