VIỆC MÁU - Trang 207

“Không sao. Thằng cha đó ưa cà khịa lắm. Sớm muộn gì cũng xảy ra

thế này thôi.”

Sau khi ghé qua bàn của Winston để lấy tập hồ sơ đựng bộ ảnh đã

chuẩn bị sẵn, họ đi xuống một hành lang rồi thì Winston dừng lại trước một
cánh cửa đóng. Chị đặt tay lên quả đấm cửa nhưng ngoái lại nhìn McCaleb
trước khi mở.

“Nào, anh có muốn tiến hành theo cách đặc biệt nào không?”

“Cái chính là việc này sẽ có hiệu quả nhất nếu như chỉ một mình tôi

nói khi buổi thôi miên bắt đầu, và tôi giao tiếp bằng lời chỉ với anh ta thôi.
Làm thế thì anh ta mới không bị rối trí về chuyện tôi đang nói với ai. Thành
thử nếu chị và tôi cần trao đổi với nhau thì ta có thể hoặc viết giấy hoặc trỏ
ra cửa, chừng đó ta có thể ra ngoài này.”

“Được. Anh khỏe chứ? Anh trông chả ra làm sao cả.”

“Tôi khỏe.”

Chị mở cửa và James Noone đang cúi xuống bàn liền ngẩng lên nhìn.

“Ông Noone, đây là Terry McCaleb, chuyên gia thôi miên mà tôi có

nói với ông,” Winston nói. “Trước đây anh ấy công tác ở FBI. Anh ấy sẽ
xem liệu anh ấy có chăng làm được gì với ông về vụ này không.”

McCaleb mỉm cười chìa tay qua bàn. Họ bắt tay nhau.

“Rất vui được gặp ông, ông Noone. Việc này không nên mất nhiều

thời gian và cũng nên nhẹ nhõm thoải mái thôi. Tôi gọi ông là James được
không?”

“Được chứ, James cũng được.”

McCaleb nhìn quanh phòng, nhìn cái bàn và mấy cái ghế. Ghế đều

đúng chuẩn của chính phủ, các mép có độn mút dày hơn một xăng ti mét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.