VIỆC MÁU - Trang 210

Noone ngẫm nghĩ một chút rồi nói.

“Ừm, chắc là tôi không biết gì nhiều đâu. Chuyện gì sẽ xảy ra với tôi

đây?”

“Sẽ chẳng có gì xảy ra với ông hết. Thôi miên chỉ là một trạng thái ý

thức được đổi khác mà thôi. Chúng tôi muốn là muốn ông trải qua một số
giai đoạn thư giãn càng lúc càng tăng, cho đến khi ông đạt tới một điểm nơi
ông có thể dễ dàng bước xuyên qua những chỗ sâu kín của tâm trí mình
hòng truy lại được một vài thông tin lưu trữ ở đó. Kiểu như quay cái hộp hồ
sơ Rolodex để lấy ra tấm thẻ mà ông cần vậy.”

McCaleb đợi nhưng Noone không hỏi gì thêm.

“Ta thử bắt đầu bằng một bài tập nhé. Tôi muốn ông ngả đầu về phía

sau một tí rồi nhìn lên trên, cố xoay mắt về phía trên càng xa càng tốt. Có lẽ
ông cần gỡ kính ra.”

Noone gỡ kính, xếp lại cho vào túi. Anh ta ngả đầu về phía sau, đảo

mắt nhìn lên trên. McCaleb quan sát kỹ anh ta. Anh ta có thể đảo mắt về
phía trên đủ để ta nhìn thấy gần một xăng ti mét giác mạc trắng bên dưới
mỗi tròng đen. Đây là dấu hiệu tốt cho thấy anh ta có khả năng tiếp nhận
thôi miên.

“OK, tốt. Giờ tôi muốn anh thư giãn được chừng nào hay chừng ấy,

thở dài, sâu, rồi thì cho chúng tôi hay anh có thể nhớ lại gì về sự việc xảy ra
vào đêm hai mươi hai tháng Giêng. Chỉ cần nhớ lại những gì mà hiện giờ
anh nhớ mình đã thấy.”

Trong mười phút sau đó Noone thuật lại chuyện anh ta đã đến đúng

lúc vụ nổ súng và cướp của nơi máy rút tiền tại Lancaster vừa kết thúc.
Chuyện anh ta kể không khác gì với những phiên bản anh ta đã kể trong
nhiều lần thẩm vấn từ đêm chuyện đó xảy ra. Anh ta không bổ sung chi tiết
nào để McCaleb chộp lấy, và dường như chẳng bỏ sót điểm nào đã kể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.