VIỆC MÁU - Trang 238

“Nghe như là việc này nên để lần khác thì hơn,” khi đó nàng nói.

“Không,” ông nói, bóng ma Bolotov biến mất khỏi tâm trí ông. “Chỉ

là tôi đang nghĩ thôi. Tôi muốn hai dì cháu xuống đây. Sẽ vui lắm đấy. Với
lại tôi có thể nấu bữa tối mà đêm hôm nọ lẽ ra tôi phải nấu.”

“Vậy thì tốt.”

“Rồi thì hai dì cháu nên ở lại đêm. Tôi có nhiều phòng lắm. Hai

phòng ngủ này, rồi bàn nơi phòng khách có thể gập lại thành giường thứ ba
nữa này.”

“Rồi, ta sẽ xem. Tôi muốn giữ một số thứ luôn không thay đổi trong

cuộc sống của Raymond. Giường của nó chẳng hạn.”

“Tôi hiểu.”

Họ trò chuyện thêm một chút về việc thu xếp chuyến đi, và nàng đồng

ý xuống chỗ vũng neo thuyền vào sáng hôm sau. Gác máy xong, ông vẫn
nằm trên giường, điện thoại để trên bụng. Ý nghĩ của ông vương vấn nơi
Graciela. Ông thích ở bên nàng và ý nghĩ được cùng nàng suốt ngày thứ
Bảy làm ông mỉm cười. Nhưng rồi ý nghĩ về Bolotov lại xộc vào. McCaleb
cẩn thận cân nhắc tình hình rồi thì quyết rằng Bolotov chẳng thể là mối đe
dọa nào cả. Hầu hết các mối đe dọa được nói ra lời đều chẳng bao giờ được
thực hiện. Cho dù Bolotov có muốn đi nữa, hắn cũng khó mà tìm được Biển
Theo Ta
. Và cuối cùng, gã người Nga không còn là một nghi phạm trong
các vụ giết người này nữa.

Những ý nghĩ này dẫn tới câu hỏi kế tiếp. Nếu hắn không phải là nghi

phạm thì tại sao hắn chạy trốn? McCaleb nghĩ đến lời giải thích của
Winston đêm qua. Bolotov không phải là hung thủ nhưng có lẽ hắn đã phạm
tội gì khác. Hắn chạy trốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.