VIỆC MÁU - Trang 240

“Gì vậy?”

“Anh đang làm là làm vụ này đây phải không?” Lockridge chỉ cái tivi

mà hỏi.

“Ừ, Buddy ạ, nó đấy. Nhưng tôi không kể với anh được đâu. Là

chuyện riêng.”

“Thì thôi vậy.”

“Còn gì nữa nào?”

“Ừm, này, hôm nào là ngày trả công?”

“Trả công á? Anh nói là nói... ồ, ý là trả cho anh hả? Ồ, khi nào cũng

được. Anh cần ít tiền à?”

“Kiểu thế. Hôm nay có thể tôi dùng ít tiền.”

McCaleb đi lại chỗ quầy phòng khách nơi ông để ví tiền và chìa khóa.

Khi mở ví, ông tính rằng mình đã sử dụng Buddy trong không quá tám giờ.
Ông lấy ra sáu tờ hai mươi đô đưa cho Buddy. Anh ta vừa xòe mấy tờ bạc
ra trên hai tay vừa bảo thế là nhiều quá.

“Một phần là tiền xăng,” McCaleb giải thích. “Còn chỗ thêm vào là

trả công anh ngồi đợi và luôn túc trực chờ tôi gọi. Thế được chứ?”

“Với tôi thế là tốt quá. Cám ơn, Terror.”

McCaleb mỉm cười. Ngay từ đêm đầu tiên gặp nhau, khi mà McCaleb

nổi khùng vì tiếng kèn harmonica, Lockridge đã gọi ông như thế rồi.

Cuối cùng Lockridge cũng về và McCaleb trở lại làm việc. Trong khi

xem lại mấy cuốn băng, ông chẳng thấy nảy ra được điều gì quan trọng, thế
là ông chuyển sang mớ giấy tờ. Khi đọc lại lần này ông không bị thúc ép về
thời gian nên cố gắng hấp thụ kỹ từng chi tiết một trên từng trang một.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.