VIỆC MÁU - Trang 268

“Tôi đến có phải lúc không?”

“Khi nào là phải lúc khi nào không phải lúc?”

“Xin lỗi. Tôi nói không đúng lắm. Bà có thể nói chuyện với tôi một

lát được không?”

Chị ta là một phụ nữ thấp bé, tóc nâu, đường nét nhỏ nhắn. Mũi chị ta

đỏ au, McCaleb đoán rằng chị ta hoặc đang cảm lạnh hoặc vừa mới khóc.
McCaleb tự hỏi liệu có phải cú gọi của Jaye Winston đã khiến chị ta lâm
vào tâm trạng này không.

Chị ta gật đầu rồi mời ông vào, đi trước để dẫn ông vào một phòng

khách chỉn chu ngăn nắp, chị ngồi xuống sofa còn ông ngồi xuống chiếc
ghế đối diện. Có một hộp giấy ăn trên cái bàn uống cà phê giữa hai người.
Tiếng tivi từ một phòng khác vẳng tới. Nghe như đang chiếu phim hoạt
hình.

“Có phải kia là cộng sự của ông đang chờ trong xe không?” chị ta hỏi.

“Ờ, là lái xe của tôi.”

“Anh ấy có muốn vào không? Ngoài ấy có khi nóng lắm đấy.”

“Không, anh ta không sao đâu.”

“Ông là điều tra viên tư à?”

“Về lý thì không. Tôi là bạn của gia đình người phụ nữ bị giết ở Công

viên Canoga. Tôi không biết Thám tử Winston nói gì với bà, nhưng hồi
trước tôi làm ở FBI và có chút ít kinh nghiệm trong mấy chuyện này. Sở
Cảnh sát trưởng, chắc bà biết rồi, và Sở Cảnh sát Los Angeles đã, ờ, đã
không thể làm cuộc điều tra vụ này tiến triển bao nhiêu trong mấy tuần trở
lại đây. Tôi đang cố làm những gì trong sức mình để giúp.”

Chị ta gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.