VIỆC MÁU - Trang 284

“Làm sao cô biết món này là món tôi ưa nhất?” ông hỏi.

“Tôi có biết đâu,” Graciela nói. “Nhưng cũng là món Raymond thích

mà.”

McCaleb vươn tay ra rồi dùng một ngón tay miết dọc dẻ sườn

Raymond khiến chú bé vừa rụt người lại vừa cười khúc khích.

“Nào, trong khi dì Graciela làm bánh xăng uých để chú cháu mình

đem theo thì cháu ra ngoài kia giúp chú chuẩn bị dụng cụ nhá. Cá ngoài kia
đang đợi mình đấy!”

“Vâng ạ!”

Trong khi giục chú bé ra ngoài đuôi thuyền, ông ngoái lại nháy mắt

với Graciela. Lên trên boong rồi, ông đưa cho Raymond cần câu và ống dây
mà ông đã mua cho chú. Khi chú bé biết mấy đồ nghề này là của chú, chú
bèn chộp lấy cái cần câu như thể đó là sợi dây thừng do một đội cứu hộ
ném cho. Điều đó khiến McCaleb thấy buồn hơn là dễ chịu. Ông tự hỏi chú
bé đã bao giờ có một người đàn ông làm chỗ dựa trong đời hay chưa.

McCaleb nhìn lên thì thấy Graciela đang đứng nơi cửa phòng khách

mở rộng. Nàng cũng có vẻ mặt buồn, mặc dù nàng đang mỉm cười với họ.
McCaleb quyết rằng họ cần phải dứt khỏi những cảm xúc đó.

“OK,” ông nói. “Mồi. Chú cháu mình phải xúc đầy một xô, vì chú có

cảm giác hôm nay thể nào tụi nó sẽ cắn câu nhiều đấy.”

Ông lấy cái xô nổi và lưới nhúng ra khỏi ngăn bên cạnh khoang cá rồi

chỉ cho Raymond biết cách nhúng lưới vào khoang mà vớt mồi lên. Ông vớt
hai lưới đầy tôm và mực vào xô rồi giao việc đó lại cho Raymond. Đoạn
ông vào trong thuyền lấy hộp đựng đồ câu và thêm hai cần câu cho mình
với Graciela.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.