VIỆC MÁU - Trang 287

tay đập thứ hai. Dù thế nào thì ông ra đây nhưng không vào được đội. Tuy
nhiên ông thích nơi này. Ông tìm được một việc làm cho nhà Wrigley. Và
ông nhắn tin cho bà ra cùng.”

Ông đã định kể đến đấy là thôi, nhưng nàng khiến ông nói nhiều hơn.

“Rồi ông ra đời.”

“Ít lâu sau đó.”

“Nhưng cha mẹ ông không ở lại?”

“Mẹ tôi không ở lại. Bà không chịu được hòn đảo. Bà ở lại mười năm

và thế là đủ. Với một số người thì hòn đảo có thể tù túng chật chội quá... Dù
thế nào thì, hai ông bà chia tay. Bố tôi ở lại mà ông thì muốn có tôi cùng.
Tôi ở lại. Mẹ tôi quay về Chicago.”

Nàng gật đầu.

“Bố ông làm gì cho gia đình Wrigley?”

“Nhiều việc. Ông làm việc trên trang trại của họ, rồi thì làm trong nhà

họ. Họ có một chiếc Chris-Craft dài mười chín mét ở bến tàu. Ông kiếm
được một chân thủy thủ trên boong, rồi cuối cùng ông chỉ huy luôn con tàu
đó cho nhà họ. Cuối cùng ông tậu được thuyền của riêng mình và đem cho
thuê. Ông còn là lính cứu hỏa tình nguyện nữa.”

Ông mỉm cười và nàng cười lại.

“Và Biển Theo Ta là thuyền của ông ấy?”

“Là thuyền của ông ấy, nhà ông ấy, công việc làm ăn, mọi thứ. Nhà

Wrigley tài trợ cho ông. Ông sống trên thuyền suốt chừng mười hai năm.
Cho tới khi ông ngã bệnh thì người ta - ý tôi là chính tôi, tôi là người duy
nhất - đưa ông lên thành phố, đến bệnh viện. Ông mất ở đó. Tại Long
Beach.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.