VIỆC MÁU - Trang 288

“Tôi rất tiếc.”

“Chuyện lâu rồi mà.”

“Không phải tiếc cho ông.”

Ông nhìn nàng.

“Chỉ là rốt cuộc bao giờ cũng đến cái thời khắc mà ai cũng biết. Bố

tôi biết không hề có cơ hội nào nữa, thế nhưng ông chỉ muốn quay trở về
đó. Về lại chiếc thuyền của ông. Và hòn đảo. Tôi thì không thế. Tôi đã từng
muốn thử mọi thứ, mọi thứ kỳ công chết tiệt về khoa học và y học. Và nữa,
nếu như lúc ấy ông vẫn ở ngoài kia thì cứ mỗi lần muốn thăm ông là tôi lại
phải ra, vất lắm. Tôi sẽ lại phải đi phà. Thế nên tôi bắt ông phải nằm lại
bệnh viện ấy. Ông mất một mình trong phòng. Lúc ấy tôi đang bận một vụ ở
San Diego.”

McCaleb nhìn ra phía bên kia mặt nước. Ông thấy một chiếc phà đang

hướng về phía đảo.

“Tôi ước gì hồi ấy tôi đã lắng nghe bố.”

Nàng chìa tay ra đặt lên cánh tay ông.

“Cứ để cho những ý định tốt ám ảnh mình thì thật vô nghĩa.”

Ông liếc nhìn sang Raymond. Chú bé đã yên vị một chỗ và đang đứng

im phăng phắc, nhìn xuống ống dây của mình trong khi sợi dây đang được
đều đặn kéo ra xa. McCaleb biết rằng một con mực thì không thể có kiểu
sức kéo như thế.

“Này, đợi tí, Raymond. Chắc là cháu câu được gì đó rồi đấy.”

Ông đặt cần của mình xuống mà đi lại chỗ chú bé. Ông tháo quai giữ

dây ra và dây liền mắc vào quai. Hầu như ngay lập tức cần liền bị kéo trĩu
xuống suýt tuột khỏi tay chú bé. McCaleb liền chộp lấy cần kéo lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.