VIỆC MÁU - Trang 290

22

Hôm ấy là một ngày thắng lợi. Raymond câu được hai con nhồng và

một con vược trắng. Con đầu tiên là con to nhất và trông hay nhất, mặc dù
con thứ hai dính câu giữa lúc họ đang mải ăn trưa không ngó ngàng gì nên
suýt nữa nó đã lôi tuốt cần câu xuống nước, xế chiều khi họ về tới thuyền,
Graciela khăng khăng bắt Raymond phải nghỉ trước khi ăn tối và đưa chú
xuống phòng ngủ ở đằng trước. McCaleb tận dụng lúc đó để xối cho sạch
đồ nghề đi câu bằng vòi nước ở phía đuôi thuyền. Khi Graciela trở lại và
chỉ còn hai người với nhau, ngồi ghế ở trên boong, ông cảm thấy cồn cào
thèm một lon bia lạnh để ông có thể ngả lưng vào ghế mà thưởng thức.

“Thật là tuyệt,” Graciela nói về chuyến đi ra kè chắn sóng.

“Tôi vui lắm. Em ở lại ăn tối chứ?”

“Dĩ nhiên rồi. Cháu nó cũng muốn ở lại mà. Nó thích tàu thuyền. Với

lại chắc nó còn muốn câu cả ngày mai nữa. Ông đã khai sinh ra một con
quái vật rồi đấy.”

McCaleb vừa gật đầu vừa nghĩ đến cái đêm sắp tới.

Vài phút im lặng dễ chịu trôi qua trong khi họ dõi theo những hoạt

động khác trong vũng neo thuyền. Thứ Bảy luôn luôn là ngày nhộn nhịp.
Mắt McCaleb cứ chuyển động liên tục. Có khách đến nhà, ông đâm ra cảnh
giác hơn về chuyện gã người Nga, mặc dù ông đã kết luận rằng khả năng
Bolotov xuất hiện là rất thấp. Lúc ở văn phòng Toliver hắn đã nắm thế
thượng phong. Nếu muốn hại McCaleb thì hắn đã có thể hại ngay khi đó
rồi. Song ý nghĩ về Bolotov khiến cho vụ án lại xâm nhập vào khoảnh khắc
yên bình. Ông nhớ lại một câu hỏi mà ông đã nghĩ tới, về Graciela.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.