VIỆC MÁU - Trang 353

nhà hàng. Suốt bữa ăn tối McCaleb cố đổi chủ đề vì thấy Graciela vẫn đang
phiền muộn do những bước ngoặt mới của cuộc điều tra. Ông kể với nàng
dăm chuyện cười không đâu vào đâu mà ông nhớ từ hồi còn ở Cục, nhưng
cũng chỉ họa hoằn nàng mới nhếch miệng cười.

“Hồi anh còn làm việc này trọn thời gian thì chắc là vất vả lắm,” nàng

vừa nói vừa đẩy đĩa mì gnocchi mới ăn chừng phân nửa sang bên. “Ý em là
cứ phải suốt ngày đương đầu với mấy loại người đó. Ắt là phải...”

Nàng không nói hết. Ông chỉ gật. Ông nghĩ họ không nên nói chuyện

đó thêm lần nữa.

“Anh có bao giờ nghĩ anh sẽ qua được không?”

“Gì cơ, việc này ấy à?”

“Không, là qua được những gì nó gây ra cho anh. Như chuyện anh kể

em nghe ấy. Nhà Tù Quỷ. Tất cả những gì đã xảy ra với anh. Anh có qua
được nó không?”

Ông nghĩ một thoáng. Ông cảm thấy câu trả lời của mình chất chứa

quá nhiều điều. Nàng đang hỏi về đức tin và đang quyết định điều đó về
ông. Ông biết, điều quan trọng là câu trả lời của ông phải trung thực, nhưng
đúng. Với ông, ông cần trả lời đúng.

“Graciela ạ, anh chỉ có thể nói với em rằng anh hy vọng mình sẽ vượt

qua được. Anh muốn mình được khôi phục lại. Khôi phục thành gì, anh
không chắc. Nhưng anh đã trống rỗng quá lâu nên anh muốn mình đầy trở
lại. Trong thâm tâm, anh cảm thấy nói về chuyện đó thì thật kỳ cục, nhưng
mà nó có đấy. Anh muốn em biết điều đó. Anh không biết nói vậy liệu có
trả lời được cho điều em cần biết về anh không. Nhưng anh đang hy vọng
và chờ đợi sẽ có được những gì anh nghĩ là em có.”

Ông không chắc mình nói thế có nghĩa gì không, ông đi vòng quanh

căn rạp cho đến khi ở ngay bên phải nàng. Ông rướn người tới trước hôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.