VIỆC MÁU - Trang 354

má nàng, ở góc cao, được tấm vải bàn kẻ ca rô đỏ che khuất, ông đặt tay lên
đầu gối nàng rồi nhè nhẹ lần tay lên phần trên đùi nàng. Đó là kiểu vuốt ve
chỉ của một người tình. Nhưng ông tuyệt vọng muốn bám lấy nàng, cố
không mất nàng, và ông đã mất tự tin vào lời nói. Ông phải chạm tới nàng
bằng cách nào đó.

“Mình đi được không?” nàng hỏi.

Ông nhìn nàng một thoáng.

“Đi đâu?”

“Về thuyền.”

Ông gật đầu.

Trở về thuyền, Graciela dẫn ông vào phòng ngủ rồi làm tình với ông

không chút ngại ngần. Trong khi họ di chuyển với nhịp điệu chậm.
McCaleb cảm thấy tim mình đập trong ngực dữ dội và nặng nề đến mỗi
nhịp tim hồ như vang vang trong hai thái dương ông, một cảm giác rần rật
giục giã ông làm gấp gáp hơn. Ông tin chắc nàng cũng cảm thấy vậy, cảm
thấy nó đập phừng phừng trong ngực nàng, nhịp điệu của sự sống.

Cuối cùng, một cơn rùng mình chạy suốt châu thân ông và ông áp sát

mặt vào chỗ hõm nơi cổ nàng. Một tiếng cười ngắn, cụt lủn, nghe như hơi
thở hắt, bất giác bật ra từ họng ông và ông hy vọng nàng sẽ cho ấy là ông
ho hoặc là hớp để lấy hơi. Ông nhẹ nhàng tì thêm sức nặng của người mình
lên nàng, vùi mặt vào vạt tóc mềm sau tai nàng. Nàng lướt tay xoa dọc lưng
ông, rồi lại xoa ngược từ dưới lên, dừng lại nơi cổ ông, bàn tay mềm và ấm.

“Có gì buồn cười thế?” nàng thì thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.