VIỆC MÁU - Trang 369

McCaleb rút bao nhựa ra khỏi túi, cho hai miếng mút vào. Neff kéo

ghế ngồi sau bàn giấy rồi ra hiệu cho hai người ngồi phía trước bàn. Mặt
đệm bằng nhựa vinyl của chiếc ghế McCaleb được bảo ngồi lấm đầy mực.
Ông chần chừ một chút rồi mới ngồi.

“Đừng lo,” Neff nói. “Mực khô mà.”

Trong mười lăm phút sau đó họ nói chuyện với Neff về Gloria Torres

song thu thập được rất ít thông tin hữu ích hoặc đáng chú ý. Rõ là Neff
thích Glory nhưng cũng rõ là quan hệ của ông ta điển hình cho hầu hết quan
hệ giữa người quản lý với người làm. Quan hệ ấy chủ yếu tập trung vào
công việc, ít có trao đổi tin tức về đời tư giữa người này với người kia. Khi
họ hỏi Neff liệu ông ta có biết có chuyện gì khiến Glory lo lắng hay không,
ông ta lắc đầu bảo ước gì ông ta biết chút nào đó may ra giúp được. Có cãi
vã gì với đồng nghiệp không? Cũng lại lắc đầu.

Đột nhiên McCaleb hỏi liệu ông ta có biết James Cordell không.

“Là ai thế?” Neff hỏi.

“Thế còn Donald Kenyon?”

“À, thằng cha ở ngân hàng tiết kiệm cho vay đấy á?” Neff cười. “Có,

hồi trước tụi tôi là bạn mà. Ở câu lạc bộ đồng quê ấy. Milken với gã kia,
Boesky, cũng la cà với bọn tôi.”

McCaleb vừa cười đáp lại vừa gật đầu. Rõ là Neff sẽ chẳng giúp được

mấy. Tâm trí ông nhãng đi, trong khi Graciela hỏi Neff nhiều câu về chuyện
bạn bè của Glory là những ai. McCaleb nghĩ về chiếc ghế vấy mực ông
đang ngồi. Ông biết mực từ đâu ra. Có lẽ bất cứ ai từng ngồi trên ghế này
trước ông đều đã được gọi vào trong khi đang đứng ở dây chuyền in. Chính
vì vậy họ tất thảy đều mặc đồng phục xanh lính thủy. Để giấu vết mực.

Ông chợt nghĩ ra một điều. Khi bị giết, Glory đang trên đường từ chỗ

làm việc về nhà. Nhưng lúc ấy cô không mặc đồng phục. Cô đã thay đồ. Ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.