VIỆC MÁU - Trang 463

38

Buổi sáng, khi Graciela và Raymond đã đi và ngôi nhà trở nên vắng

lặng, McCaleb mở túi da, rải tất tật đống giấy tờ tích cóp được ra thành sáu
chồng choán hết chiều dài mặt bàn uống cà phê. Trong khi ngắm toàn bộ
đống ấy, ông uống một cốc nước cam và ăn hai cái bánh Pop Tarts nhân việt
quất không nướng mà ông đoán là dành cho Raymond. Ăn uống xong, ông
bắt tay làm việc, hy vọng rằng vì bận bịu với đống giấy tờ mà tâm trí ông sẽ
không bị ám ảnh bởi những việc ngoài tầm kiểm soát của ông, chủ yếu là
việc điều tra của Winston đối với những cái tên trong danh sách.

Dù đã có cách này để cho tâm trí bận bịu vào chuyện khác, nhưng

McCaleb có thể thấy adrenaline lại bắt đầu dâng lên trong mình. Ông đang
tìm cái manh mối tối hậu. Mẩu ghép vốn trước kia không khớp nhưng giờ
đây sẽ có ý nghĩa, sẽ kể được cho ông toàn bộ câu chuyện. Hồi còn ở Cục
ông sống sót được phần lớn nhờ làm theo trực giác. Lúc này đây ông cũng
đang theo trực giác. Ông biết rằng hồ sơ vụ án càng dày - các sự kiện tích
lũy được càng nhiều - thì càng dễ có khả năng cái manh mối tối hậu bị che
đi mất. Giờ ông sẽ đi săn lùng nó, theo nghĩa nào đó là tìm quả táo đỏ hoàn
hảo trên giá trong cửa hàng thực phẩm - quả táo sẽ khiến cho cả chồng táo
đổ nhào mà nảy tưng tưng khắp sàn nhà.

Nhưng dù McCaleb phấn chấn cách mấy lúc tám rưỡi sáng thì đến xế

chiều nhuệ khí của ông đã nhụt chẳng còn gì. Suốt tám tiếng đồng hồ liên
tục chỉ dừng lại để ăn xăng uých kẹp xúc xích hun khói rồi thì gọi điện cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.