VÒNG TAY SAMURAI - Trang 143

- Em về Bỉ làm gì? Rinri hỏi.

- Gặp chị gái và vài người quen.

- Khi nào em quay lại?

- Em không biết. Chắc là nhanh thôi.

- Em có muốn anh đưa ra sân bay không?

- Anh tốt quá. Nhưng em tự l

Anh cứ nằn nì. Ngày mồng mười tháng Một, lần cuối cùng, chiếc Mercedes
trắng đợi tôi trước cửa nhà tôi.

- Vali gì mà to và nặng thế! Chàng trai nói và xếp vào cốp xe.

- Quà ấy mà, tôi bình luận. Tôi đã mang tất cả đồ đạc đi. Đến Narita, tôi bảo
anh về ngay.

- Em rất sợ cảnh chia tay ở sân bay.

Anh ôm hôn tôi và đi. Anh vừa biến mất là họng tôi hết nghẹn, tim tôi giãn
ra và nỗi buồn của tôi nhường chỗ cho niềm vui khác thường.

Tôi cười. Tôi gọi mình bằng đủ thứ tên, tôi thóa mạ bản thân bằng đủ loại
câu chửi mà tôi đáng chịu, nhưng điều đó không cản tôi cười nhẹ nhõm.

Tôi biết là lẽ ra mình phải cảm thấy buồn, xấu hổ, v.v. Nhưng tôi không làm
thế được.

Ở quầy đăng ký, tôi xin chỗ ngồi gần cửa sổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.