VÒNG TAY SAMURAI - Trang 21

đã lập lại trật tự thế giới, và rằng thời kỳ trị vì của tôi sẽ kéo dài mười ngàn
năm.

Lúc nào tôi cũng ủy mị hoang tưởng tự đại thế đấy.

Chiều thứ Hai, chiếc xe Mercedes trắng lốp lại mở cửa cho tôi.

- Chúng ta đi đâu?

- Đến nhà tôi, Rinri nói.

Tôi chẳng biết nói gì. Đến nhà anh ư? Anh điên rồi. Lẽ ra anh phải báo
trước cho tôi chứ. Một người Nhật được dạy dỗ tử tế như anh sao lại cư xử
kỳ cục vậy?

Phải chăng linh cảm của tôi về việc anh thuộc tổ chức Yakusa là đúng? Tôi
săm soi cổ tay anh: có hình xăm nào lòi ra ngoài tay áo khoác không? Cái
gáy cạo nhẵn nhụi này thể hiện sự phục tùng gã trùm nào nhỉ?

Sau một chặng đường dài, chúng tôi tới khu Den-en-Chofu sang trọng, nơi
những người giàu có của Tokyo sinh sống. Cái gara nhận ra chiếc xe và
nâng cánh cửa lên. Ngôi nhà thể hiện ý tưởng rằng nước Nhật những năm
sáu mươi đã đạt tới đỉnh cao hiện đại. Bao quanh ngôi nhà là khu vườn có
chiều rộng hai mét tạo thành vành đai xanh như khung ảnh viền quanh tòa
lâu đài hình vuông bằng bê tông này.

Bố mẹ anh tiếp tôi và gọi tôi là Sensei

[10]

làm tôi buồn cười kinh khủng.

Quý Ông trông như một tác phẩm nghệ thuật đương đại, đẹp và khó hiểu,
phủ đầy đồ trang sức bằng bạch kim. Quý Bà thì trông bình thường hơn
nhiều, vận bộ đồ lịch lãm và đáng kính. Họ mời tôi uống trà xanh rồi lui ra
rất nhanh để không làm ảnh hưởng tới việc dạy học của tôi.

Làm thế nào để chứng tỏ mình xứng với hoàn cảnh như vậy? Tôi thấy mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.