VÒNG TAY SAMURAI - Trang 61

Tôi sửng sốt tự hỏi sao thiên thần lạc từ trên trời xuống lại có thể chọn sống
với một tay anh chị. “Đừng ngốc thế, tôi tự nhủ, đời là thế mà.” Tôi bỗng
hình dung ra trong đầu hình ảnh Rika với chiếc khăn lông to xù quanh cổ và
đôi giày gót nhọn, bước đi trong tay gã người Tàu mặc đồ trắng. Tôi phá lên
cười.

Rinri mỉm cười đồng tình với tôi. Chúng tôi nhìn thấy chị em gái mình
trong bát nước mì. Quan hệ của chúng tôi thật có ý nghĩa.

***

Tôi thấy choáng trước những tiến bộ của bản thân trong tiếng Nhật, nhưng
vẫn chưa bằng vốn tiếng Pháp của Rinri. Anh nói khá lên rất nhanh.

Chúng tôi hay thích trộ nhau trong lĩnh vực này. Khi có mưa rào, Rinri nói:

- Trời mưa như bò đái.

Giọng anh lúc nào cũng tao nhã nên nói câu đó nghe rất buồn cười.

Khi anh nói điều gì đó kỳ quặc, tôi thường cười phá lên nói:

- Nani ô shaimasu ka?

Dịch ra là - mà đúng hơn là không dịch được, bởi chỉ có người Nhật mới
nói những câu kiểu cách đến thế, kiểu cách đến nỗi ngay cả người Nhật
cũng chẳng còn dùng nữa - “Ngài dám nói gì trịnh trọng vậy?”

Anh bò lăn ra cười. Một tối nọ, bố mẹ anh mời tôi đến ăn cơm trong tòa lâu
đài bê tông, tôi muốn làm họ ngạc nhiên. Khi Rinri vừa nói điều gì đó ngạc
nhiên, tôi liền cao giọng ngay:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.