VÒNG TAY SAMURAI - Trang 78

Đến sáu rưỡi chiều, Rinri mới leo tới nơi.

- Em lên đến nơi rồi! - anh thốt lên, hết băn khoăn lo lắng.

- Từ rất lâu rồi.

Anh đổ phịch người xuống đất.

- Anh không thể đi được nữa.

- Giờ anh là người Nhật thật rồi.

- Cứ như thể anh cần phải làm thế mới là người Nhật vậy!

Tôi nhận thấy điểm khác biệt trong quan điểm của anh và của cụ già tám
mươi. Dường như việc được làm người Nhật đã mất uy nhiều rồi.

- Anh không ngồi đó được đâu, - tôi bảo anh.

Rồi tôi kéo anh lên, dẫn về ngôi nhà dài trú chân trên núi nơi có thể kiếm
được chỗ nghỉ. Khi anh đưa tôi bánh quy khô và nda lóng lánh, tôi nhắc anh
là chúng tôi phải dậy trước bình minh để ngắm mặt trời mọc.

- Sao em leo được nhanh thế? - anh hỏi tôi.

- Vì em là Zarathoustra, - tôi trả lời.

- Zarathoustra. Người đã nói như thế ư?

[36]

- Vậy đấy.

Rinri ghi nhận thông tin mà chẳng hề ngạc nhiên rồi lăn ra ngủ. Tôi lay lay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.