VÒNG TAY SAMURAI - Trang 91

- Cũng còn loại Rodenbach, là một loại bia đỏ. Người ta gọi nó là bia-rượu
vang.

Ngay lập tức họ thở dễ dàng hơn. Cuối cùng tôi hy vọng họ coi tôi là một
diễn giả thực thụ và sẽ đặt câu hỏi cho tôi.

Khi Rinri gọi chúng tôi vào bàn, tôi thở phào nhẹ nhõm. Chúng tôi ngồi dọc
theo bàn nơi tôi chiếm vị trí trung tâm và tôi nhận ra không còn chỗ cho chủ
nhà.

- Anh quên không xếp chỗ cho anh rồi, tôi thì thầm với anh.

- Không đâu.

Anh trốn ngay vào trong bếp và tôi chẳng biết gì hơn. Anh quay lại với một
khay những món ăn rất kỳ công và bày trước mặt chúng tôi: hoa bồ công
anh tẩm bột rán, lá chiso nhồi củ sen, đậu dầm với quả thanh yên, cua lùn
rán giòn. Sau khi rót rượu sakê ấm cho mỗi người, anh biến mất và đóng
cửa bếp lại.

Đến lúc đó thì tôi hiểu: tôi là chủ nhân duy nhất của bữa tối này. Rinri giam
mình trong gian phòng dành cho nô lệ hệt như người vợ Nhật truyền thống.

Hình như chỉ có tôi là ngạc nhiên, trừ phi những vị khách mời lịch sự nên
không tỏ thái độ. Có tiếng thì thầm khen các món ăn tinh tế. Tôi hy vọng là
ít ra món ngon cũng làm họ phải mở miệng. Nhưng không. Mọi người yên
lặng sùng kính nếm từng món một.

Tôi tán thành thái độ đó. Tôi luôn khó chịu vì buộc phải nói trong khi
thưởng thức những tuyệt tác ẩm thực. Nghĩ rằng Rinri dù sao cuối cùng
cũng đã cứu tôi, tôi tĩnh tâm lại và liếm mép chẳng nói năng gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.