VÒNG TAY SAMURAI - Trang 94

Đây là bữa tối cuối cùng của Chúa với các tông đồ theo kiểu Bỉ, trong đó
một Jesus Christ của đất nước bằng phẳng giơ lên chiếc ly đầy bia chứ
không phải rượu, và nói: Đây là máu của ta, món bia trắng của Liên minh
mới vĩnh cửu, rót ra cho các ngươi và cho vô số những người mắc tội được
xá lỗi, các ngươi sẽ làm thế để nhớ đến sự hy sinh của ta, bởi trong khi các
ngươi chè chén sò huyết thì có người phải làm việc, còn kẻ thứ mười ba
đang nấp sau bếp lò và thậm chí không dám ra tặng ta nụ hôn của Judas,
hắn cứ đợi đấy.

Kẻ dám tự xưng là samurai Jesus mang đồ tráng miệng ra, kem tươi đánh
bông rưới trà đạo mà tôi chẳng được liếc mắt vì còn đang mải kết thúc câu
chuyện:

- Rất nhiều loại bia tôi nói đến hôm nay có bán ở Kinokunya, thậm chí một
số loại còn có bán ở siêu thị Azabu.

Tôi đáng được hưởng hơn cả một tràng pháo tay như sấm ấy chứ: tôi nhận
thấy họ kết thúc bữa ăn mà tinh thần vô cùng thoải mái, được ru ngủ bởi
tiếng trò chuyện của tôi có tác dụng như tiếng động nền làm họ yên tâm. Họ
đã đến độ đầy ứ các giác quan, tình trạng mà một bữa tiệc no nê trong
khung cảnh yên bình tuyệt đối có thể mang lại. Tôi cũng có ích đấy ch

Sau đó, Rinri mời chúng tôi ra phòng khách và ra ngồi uống cà phê với
chúng tôi. Ngay khi anh ngồi cùng chúng tôi, những vị khách trở lại là
những thanh niên hai mươi mốt tuổi đến nhà bạn chơi: họ bắt đầu trò
chuyện thân mật tự nhiên, cười nói, vừa nghe Freddy Mercury vừa hút
thuốc, ngồi ngả ngớn, chân giạng ra. Tôi, người phải chịu sự yên lặng của
mười một nhà sư cứng đờ, tôi thấy tuyệt vọng.

Tôi đổ sụp người xuống tràng kỷ, suy sụp như thể đã uống tất cả các loại
bia tôi đã nói đến, và không thốt lên bất cứ lời nào nữa cho đến khi những
kẻ xâm lược bỏ đi. Tôi những muốn bóp cổ Rinri: vậy đấy, chỉ cân anh cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.