VÒNG XOÁY TỘI ÁC - Trang 110

“Có lẽ là trên bìa một cuốn sách.”
Trong khi họ theo dõi, Nathan Hideaway đặt tay lên vai người đàn ông

râu ria nọ, cúi mặt tới gần như để tiết lộ một điều bí mật. Người đàn ông
nhìn về phía Loogan. Một lúc sau, Hideaway quay mặt về phía Loogan và
Elizabeth, cúi chào và chậm rãi rời khỏi đó giữa những hàng bia đá.

“Thế có nghĩa là gì?” Elizabeth hỏi.
“Như thể đây là một cuộc trình diễn,” Loogan nói.
Bridget Shellcross và người đàn ông nọ khoác tay nhau đi dọc theo bãi

cỏ tới chỗ họ đang đứng. Bridget bận một chiếc áo da màu đen bó sát và
quần đen cũng bằng da. Đôi mắt ẩn sau cặp kính râm không gọng. Cô ta bỏ
kính ra khi tới nơi.

“David, xin giới thiệu đây là Casimir Hifflyn,” cô ta nói, “Cass, đây là

David Loogan.”

Người đàn ông đưa tay cho Loogan và hai người bắt tay nhau.
“Và đây là,” Loogan nói, “Elizabeth Waishkey.”

Mọi người chào hỏi lẫn nhau. Hifflyn nói, “Thưa anh Loogan, tôi không

quá tự phụ khi gửi lời chia buồn về cái chết của người bạn chúng ta chứ?”

“Không đâu.”
“Anh nghĩ sao về buổi lễ?”

“Anh hỏi thật à?”
“Dĩ nhiên.”
“Tôi thấy nó… vẫn chưa đủ.”

“Tôi hiểu ý anh,” Hifflyn nói, “Vào những lúc thế này ngôn từ thật bất

lực. Hai mươi ba câu kinh cầu là tiêu chuẩn chung, tôi đoán thế: ‘Chúa dẫn
dắt linh hồn ta’. Nhưng bài kinh này quen thuộc quá. Nếu là tôi, tôi sẽ chọn
một bài khác.”

Loogan nhìn lên bầu trời quang đãng. “Tôi sẽ chọn sự im lặng, và một

đoàn người nhỏ hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.