VÒNG XOÁY TỘI ÁC - Trang 133

tay rám nắng. Cô ta dẫn Elizabeth tới phòng khách được trang trí bằng bộ
bàn ghế thiết kế tinh xảo hình vuông bằng da điểm những thanh gỗ màu
sẫm và kim loại bóng loáng.

Bridget đứng lên khỏi ghế đi văng chào Elizabeth. Cô ta mặc bộ đồ màu

đen ôm sát lấy cơ thể thanh thoát. Người phụ nữ cao tên là Rachel Kent rời
đi và sau đó quay lại mang theo nước uống đóng chai, một khay dựng rau
sống cùng với nước sốt. Cô ta lẩn đi ngồi ở một góc phòng.

“Đó chỉ là rập khuôn thôi mà,” Bridget Shellcross nói. “Một vụ giết

người được dàn dựng sao cho giống một vụ tự sát. Tất cả các cây viết trinh
thám sớm muộn gì cũng dùng đến kịch bản đó. Tôi đã dùng nó trong cuốn
sách thứ hai của mình.”

Bridget đã lại ngồi xuống ghế đi văng. “Trong cuốn sách đầu tay,” cô ta

nói, ”tôi dùng khuôn mẫu khác hẳn. Tay cảnh sát điều tra vụ án hóa ra lại
chính là kẻ giết người. Tôi nói vậy cô đừng giận nhé.”

“Không đâu,” Elizabeth nói.

“Tôi viết cuốn truyện đầu tay năm hai mươi ba tuổi. Nó dựa trên một

truyện ngắn tôi viết mà Tom Kristoll đã cho xuất bản trên tạp chí Gray
Streets
. Anh ấy đã động viên tôi phát triển nó thành một tiểu thuyết.”

Cô ta lắc đầu trầm tư. “Tội nghiệp Tom. Cái chết của anh ta cũng y như

khuôn mẫu, một vụ giết người được dàn cảnh cho giống một vụ tự sát,” cô
ta nhìn thẳng vào mắt Elizabeth. “Cô có nghĩ những chuyện đó có liên quan
tới nhau không?”

“Tôi nên cho là thế à?”

“Adrian Tully bị tình nghi đã giết Tom,” Bridget nói. “Ít ra người ta đồn

rằng thế. Vậy ai giết Tom cũng đã sát hại Tully để đánh lạc hướng. Giả sử
cô cho rằng Tully tự sát do bị lương tâm dằn vặt sau khi sát hại Tom, cô sẽ
không tiếp tục tìm kiếm kẻ giết người thực sự nữa. Cô hiểu điều đó nghĩa là
gì mà.”

“Ý cô là gì?” Elizabeth hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.