VÒNG XOÁY TỘI ÁC - Trang 184

Cô gạt một lọn tóc đang xõa xuống mắt. “‘Nhiều khả năng hắn đã cào

xước mặt, cổ, cánh tay hay bàn tay của kẻ giết người. Tom không có bất kì
vết xước nào ở những chỗ đó. Laura Kristoll không có vết xước nào trên cơ
thể.’ Anh điều tra cũng khá đấy nhỉ? Lần sau nhớ nhắc em hỏi cho kĩ anh
có ý đồ gì khi yêu cầu em cởi quần áo trong văn phòng nhé.”

Loogan im lặng nhìn cô đọc hết phần còn lại của mảnh giấy. Anh tập

trung vào dòng cuối cùng mình đã viết: Tôi gần như chẳng biết gì về Tom
và Laura Kristoll.

“David,” cô nói, “đáng ra anh có thể hỏi em những chuyện này. Em sẽ

nói với anh ngay.” Cô trả lại anh mảnh giấy. “Anh có muốn em nói cho anh
biết ngay bây giờ không?”

“Em không cần phải làm thế mà,” anh nói.
“Chúng ta quay lại xe thôi,” cô nói, “Trên này bắt đầu lạnh rồi và nguy

hiểm nữa.”

“Sean Wrentmore đã viết một tiểu thuyết,” Laura nói.
Hai chỗ đỗ xe bên cạnh họ đều bỏ trống. Loogan đã nổ máy và bật máy

sưởi.

Anh nói: “Nó có tên Những kẻ dối trá, lũ trộm cắp và những người vô

tội.

“Đúng vậy,” Laura nói, “Tom đã kể với anh điều đó à?”
“Không phải Tom đâu. Anh có những nguồn tin của riêng mình.”
“Nó dài khoảng ba trăm năm mươi nghìn từ,” cô nói, “Thế là dài gấp ba

hay bốn lần mức cần thiết. Sean đã gửi nó tới một vài nhà xuất bản. Họ
khen ngợi chất lượng của nó. Nhưng họ đều nói với anh điều mà đáng ra
anh phải biết từ trước: không ai xuất bản cuốn truyện đó cả. Tác phẩm đầu
tay của một cây viết hoàn toàn vô danh? Dài cỡ đó? Đơn giản là không thể
được.”

“Sean đã gửi Tom một bản sao bản thảo truyện đó. Tom thích nó. Đó là

hồi đầu năm nay, trước khi em quen anh. Em cũng đã đọc nó, một cuốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.